Ngày suy nghĩ, tối lại nằm mộng. . .
Vào 1 buổi học buồn chán và rãnh rỗi, tôi chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ thở dài:
- Khi nào chiếc lá cuối cùng ngoài kia rơi xuống, tôi sẽ lìa đời!
Lâm nhìn ra hàng cây xanh tươi tốt nhà trường đang trồng, hơn 20 cây to ụ, thẳng tắp, chép miệng:
- Cậu còn yêu đời nhỉ?
- Dĩ nhiên rồi!- Tôi bật cười. Lâm đưa tay búng cái chóc vào trán tôi:
- Cậu điên thật đấy!
Tôi xoa xoa trán bĩu môi:
- Cứng nhắc như cậu thì có gì thú vị? Con gái chẳng ai thích tuýp người đó cả...
Lâm nhìn tôi rất lâu, rồi chống cằm nhìn ra cửa sổ. Tôi tưởng cậu ấy giận thì đưa tay khều khều vai cậu ấy nhỏ giọng:
- Đùa tí mà giận à? Nhỏ mọn vậy ư?
- Không... nhưng...- Cậu ấy hơi nhíu mày rồi chẳng biết nói thêm câu gì, liền bị tôi trêu:
- Ý cậu nói Quỳnh Quỳnh lớp bên thích cậu chứ gì? Haha...
- Này!- Cậu ta gắt lên. Đang trong tiết học nên lớp khá im lặng, tiếng cậu ấy đột nhiên lớn hơn mọi khi. Cô Loan đang giảng bài phía trên, liếc xuống:
- Lâm, cô đọc bài đến đâu rồi? Đọc tiếp xem!
Lâm làm mặt lạnh đứng dậy, lật qua lật lại giữa 2 trang sách, không biết chỗ đọc. Tôi cũng không biết đến đâu, len lén hỏi cô bạn bàn trên nhưng cô bạn cũng không biết, nãy giờ hồn chúng tôi treo ngược trên cành cao thì phải. . .
- Không biết thì đứng hết tiết cho cô!- Cô thản nhiên "đề nghị". Đó là lần đầu tiên Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-toi-va-ban-cung-ban/82792/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.