Sáng hôm sau khi đi học cô đã gặp được Vân Mộng ở ngoài cổng nên hai người vừa đi vừa nói chuyện không để ý đến người khác nên đã đụng trúng Kiều Đan và Tỉnh Dao.
Cô:" Xin lỗi các cậu!"
Tỉnh Dao:" Các cậu đi không nhìn đường sao?"
Kiều Đan:" Thôi đừng chấp họ!"
Cô, Vân Mộng:" Xin lỗi các cậu!"
Kiều Đan:" Không sao! các cậu đi trước đi!"
Tỉnh Dao:" Nhưng..."
Kiều Đan:" Không sao!"
Đến khi chuông reo vào lớp thì hai người mới đi về chỗ ngồi của mình. Cô ngồi xuống ôn lại bài cũ thì anh truyền hộp cơm qua cho cô.
Cô:" Cái này là gì vậy?"
Anh:" Mẹ tôi làm cho cậu!"
Cô:" Vậy thay tôi gửi lời cảm ơn tới mẹ cậu nha!"
Anh:" Ừm"
Giờ ra chơi cô đem hộp cơm ra, cô có rũ anh ăn cùng nhưng lại không ăn, cô ăn nhưng anh lại nhìn cô chằm chằm rồi tự mỉm cười một mình làm cô rất khó hiểu.
Trương Kiệt:" Người có tình yêu thường khó hiểu như vậy sao?"
Vân Mộng:" Haizz nhìn hai người họ tớ cũng muốn có người để yêu!"
Trương Kiệt:" Cậu thấy tớ đủ tiêu chuẩn của cậu chưa?"
Vân Mộng:" Cậu... không đủ!"
Trương Kiệt:" Ơ, Vân Mộng cậu đi đâu vậy, chờ tớ với!"
Vân Mộng:" Đừng đi theo mình!"
Thế là người đi trước người đi sau ra khỏi lớp. Kiều Đan nhìn anh và Hiểu Hiểu thì càng đau lòng hơn, Kiều Đan đã tự hứa với mình là sẽ từ bỏ Minh Triết nhưng cô thấy hai người họ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-toi-la-em/2968380/chuong-22.html