Hiểu Hiểu bước loạn choạng đến nhà vệ sinh, cô lấy nước tạt vào mặt mình để bản thân tỉnh táo lại nhưng lại không có hề hấn gì cả. Cô đành cố gắng chịu đựng sự khó chịu ấy đi ra ngoài tìm anh để nói là mình muốn về.
Khương Linh đoán chắc thuốc cũng từ từ bắt đầu phát huy tác dụng của nó rồi nên đã sai người để chặn lối Hiểu Hiểu đi.
Phục vụ:" Tiểu thư có vẻ không khoẻ nhỉ?"
Hiểu Hiểu:" Không có gì?"
Phục vụ:" Nếu tiểu thư không khoẻ thì cứ vào phòng nghỉ ngơi vì chủ tịch đã đặt phòng cho những người tham gia bữa tiệc này có ý muốn ở lại nghỉ ngơi!"
Hiểu Hiểu:" Không cần đâu! tôi đi trước!"
Tên đoa thấy mình nói không thể lay chuyển được ý định của cô nên đã lộ bộ mặt thật của mình ra và kéo tay cô đi một cách mạnh bạo.
Hiểu Hiểu:" Buông ra!"
Phục vụ:" Mày có giỏi thì la đi! mày đã trúng thuốc của tao rồi, xem mày còn chống cự được bao lâu!"
Hiểu Hiểu:" Cái gì! thuốc!"
Phục vụ:" Phải! ly rượu của mày tao đã bỏ thuốc vào rồi! nếu mày còn chống cự thì tao sẽ không nhẹ nhàng tha cho mày đâu!"
Hiểu Hiểu: " Không được! thả tôi ra!"
Cô vùng vẫy hết mức có thể nhưng tại vì thuốc đã bắt đầu ngấm vào từng tế bào cô nên cô chẳng còn sức lực bao nhiêu, cô không ngừng la hét để cho những người ở đây có thể nghe thấy mà đến cứu cô.
Phục vụ:"Aaaa! con nhỏ chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-toi-la-em/2968306/chuong-60.html