Hiểu Hiểu mơ màng tỉnh dậy, cô cảm thấy bản thân như vừa mới đi đánh trận về vậy, cả người đau nhức, nhất là phần phía dưới của cô, khi cử động nhẹ cả người cô đều không có lực, vừa ê ẩm vừa đau rát.
Cô trở đưa tay lên trán để cố nhớ lại hết mọi chuyện, sau khi bị đánh ngất liền không biết chuyện gì xảy ra nhưng sau khi được anh đưa về nhà rồi còn sau đó thì...
Cô nhớ đến khúc đó liền đỏ mặt tía tai lên, vậy là cô và anh đã làm chuyện đó rồi sao, cô dường như đã lấy lại ký ức đen tối đó liền nhịn không được mà đỏ ửng hồng cả người.
Anh từ sớm đã thức dậy để làm đồ ăn cho cô, anh muốn cô nằm nghĩ thêm vì tối anh có đòi hỏi vô số lần khiến cho cô mệt. Sau khi làm xong anh lên phòng để gọi cô dậy, vừa mở cửa bước vào thì bốn mặt chạm nhau.
Cô bản thân vì thấy ngại nên đã lấy chăn trùm lên đầu để tránh anh, thấy hành động như vậy của cô làm anh có chút buồn cười, nhanh chân đi lật chăn cô ra.
Minh Triết:" Dậy đi! Anh làm đồ ăn sáng cho em rồi!"
Hiểu Hiểu:"..."
Minh Triết:" Em đang trốn anh sao!"
Hiểu Hiểu:" Không có!"
Minh Triết:" Nếu em còn chưa dậy thì chúng ta tiếp tục việc hồi tối!"
Hiểu Hiểu:" Anh...anh không có liêm sĩ!"
Minh Triết:" Dậy thôi!"
Hiểu Hiểu:" Em còn đau!"
Minh Triết:" Anh bế em đi tắm!"
Hiểu Hiểu:" Không cần...aaaa!"
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-toi-la-em/2968301/chuong-63.html