"Anh ơi, bé lạnh quá!"
Tiểu Vy ôm chặt vào người Quách Phong.
"Đấy, anh bảo rồi mà. Trời bắt đầu chuyển sang đông rồi! Không còn là mùa thu nữa đâu!"
Nói rồi, cậu dừng xe lại. Đi xuống cởi chiếc áo khoác ngoài ra khoác cho bạn gái mình. Bấy giờ trên người Phong chỉ còn một chiếc áo trắng đồng phục nhà trường.
"Anh mặc thế có lạnh không?"
"Không đâu, anh khỏe lắm. Anh không biết lạnh như ai đó đâu!"
"Trêu em!"
Tiểu Vy phụng phịu, cô không mặc mà chỉ choàng ngoài rồi ôm vào người Phong.
"Em làm gì đấy? Sao kêu lạnh mà không mặc vào?"
"Mặc như này là đủ ấm rồi. Em muốn truyền hơi ấm để người yêu em cũng ấm cùng á!"
Quách Phong khẽ mỉm, cậu cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì có một cô người yêu tâm lí như này!
Đến cổng trường, Phong quay người lại đằng sau hỏi cô.
"Này, Vy, Vy... em ngủ đấy à?"
Vy chớp chớp mắt, đưa tay lên dụi mấy cái.
"Đến trường rồi à anh? Em ngủ quên xíu ấy. Tại thời tiết hôm nay lạnh, mà anh chạy xe thì nhanh làm em cứ ôm chặt người anh thiếp đi lúc nào không hay."
"Thôi, đến nơi rồi đấy công chúa! Em xuống đi để anh vào gửi xe, vào lớp sớm chút để còn ôn bài!"
"Lại ôn bài? Hừ? Anh bế bé xuống đi?"
"Em không nhìn thấy mấy đứa ngồi quán bên kia à? Bọn nó học lớp cạnh mình, chơi thân với mấy đứa lớp mình lắm ý. Để bọn nó nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-toi-la-cau-ay/2753917/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.