Sáng hôm sau, khi tỉnh giấc Vy đã nghe thấy tiếng Phong chuẩn bị đồ ăn sáng.
"Anh dậy sớm thật đó, đêm qua em chả ngủ được tẹo nào ý!"
Phong nhớ lại chuyện đêm qua. Cậu chuẩn bị chăn chiếu đầy đủ cho Vy rồi nói.
"Tất cả đầy đủ hết rồi nhá! Nếu có lạnh thì kêu anh nhá! Anh nằm dưới này!"
Nói rồi, cậu trải chiếu xuống sàn, lấy chăn ra đắp. Thấy người yêu mình như vậy, Tiểu Vy liền nghĩ ra cách để người yêu lên nằm cạnh.
"Quách Phong à!"
"Em nằm trên này thấy lạnh quá à? Anh làm cách nào cho em bớt lạnh đi, em đang rét run lên này!"
Quách Phong nghe vậy, liền chạy đến giường của cô.
"Em lạnh lắm sao? Ok để anh giúp em ấm hơn!"
Tiểu Vy thích thú, nhắm mắt cười. Nhưng mọi chuyện không như dự đoán của cô. Phong chỉ mang thêm cái chăn và bật lò sưởi nhiệt độ cao hơn chút để cô ấm hơn.
Tiểu Vy lúc này hụt hẫng, xen kẽ là có chút hậm hực. Cô đắp chăn rồi quay mặt đi. Còn Phong cậu xuống dưới sàn và tiếp tục ngủ tiếp.
Nghĩ lại thấy mình có hơi thiếu tinh tế, Phong ghé sát tai cô, thì thầm.
"Thế tối nay ở lại đi? Anh sẽ giúp em ngủ ngon, hí hí!"
"Thôi đi ông, tối nay tôi phải về với bố rồi. Bố tôi biết là chết đòn."
"Ơ, nhưng mà..."
"Nhưng cái gì. Bảo hôm qua anh không chịu thì nay miễn nhé!"
Phong hụt hẫng.
"Thôi giờ đến trường đã. Còn có chuyện cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-toi-la-cau-ay/2753894/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.