Sáng hôm sau, Viễn Hàn đứng trước cửa nhà Mộng Vân để chờ tên kia đến và đúng như những gì đã biết Quy Dục đi đến đây một mình. Vừa nhìn thấy Viễn Hàn thì sắc mặt tên đó thay đổi nhưng vẫn tươi cười chào hỏi cậu. Viễn Hàn lộ rõ sự chán ghét khi thấy hắn nhưng vẫn phải nhịn để tí nữa xử lý hắn nếu không hắn và đám kia sẽ liên tục quấy rầy Mộng Vân
"Xin chào! Cho hỏi anh bạn đứng đây có chuyện gì không?". Hắn giả vờ vui vẻ chào hỏi cậu
"Chờ người nhưng có vẻ cô ấy không có nhà hay sao đó"
Nghe đến đây một hắn có chút không vui, cô không ở nhà làm hắn khó chịu. Thấy biểu cảm trên mặt hắn Viễn Hàn cười thầm, rồi bắt đầu diễn kịch: "Cậu có vẻ rất buồn khi thấy cô ấy không có nhà, nhưng nãy Mộng Vân có nhắn cho tôi vị trí mà cô ấy đang ở.Đi nào! Tôi dẫn cậu đi dù sao cậu cũng đang tìm cô ấy mà"
Quy Dục nghe vậy liền vui vẻ đồng ý đi theo Viễn Hàn mà không biết đã bị gài. Đi theo tên này quả là một sự ngu dốt bởi hắn cứ lải nhải về những điều tốt đẹp của hắn và Mộng Vân, nghe mà muốn quay qua đấm cho tên này một phát đúng là chỉ được cái hãm
Viễn Hàn thầm nghĩ trong đầu: "*Tốt cái cmn ý, để Mộng Mộng bên tao còn hạnh phúc hơn bên mày. Trời ơi Mộng Mộng, mắt cậu bị mù à sao cậu yêu thằng nào em không yêu lại đi yêu cái thằng này*"
Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-toi-bay-gio-da-co-em/3424597/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.