Tiểu Mễ chạy đi trước, trong đầu cô trống rỗng bản thân không biết ý định về này của Ngụy Thành là vì chuyện gì. Y Y nhìn bộ dạng ngốc nghếch của Tiểu Mễ thở dài một tiếng.
"Sao cậu ấy lại ngốc thế không biết."
An Đoàn đi phía sau bật cười thành tiếng, Y Y quay lại lườm.
"An Đoàn cậu cười cái gì."
"Cậu cũng ngốc đấy thôi haha."
Y Y tức sôi máu đá mạnh vào chân An Đoàn một cái. An Đoàn ngã xuống vẻ mặt oan ức, Ngụy Thành khẽ lắc đầu rồi lướt qua. Y Y thấy thế cười chế giễu không giúp đỡ mà cũng bỏ đi trước.
Hai người chào tạm biệt Ngụy Thành rồi đường ai về nhà đấy. Cố Ngụy Thành gật đầu chào lại, bản thân vẫn lẽo đẽo theo sau Tiểu Mễ. Anh khó hiểu bản thân lại làm sai chuyện gì nữa sao.
"Lê Tiểu Mễ cậu bị làm sao thế."
Ngụy Thành tiến lại tay tay cô về phía sau, Tiểu Mễ giật mình tròn mắt nhìn bản thân vậy mà đã gần đi về đến nhà còn tí nữa đâm vào cột điện. Tiểu Mễ cười ngượng khẽ gạt tay anh ra ánh mắt tránh né.
"Tôi không sao đâu cậu về nhà an toàn nhé.
Nói xong cô xoay người chạy thẳng vô nhà để Ngụy Thành đang ngơ ngác trước cổng. Lần đầu thấy bộ dạng nghiêm túc của Tiểu Mễ có phần không quen.
"Chẳng lẽ cậu ấy để bụng lời nói hồi chiều của mình."
Mẹ Tiểu Mễ ngồi ở phòng khách đọc báo, cô tiến lại gần uống cạn cốc trà trên bàn. Bà bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-to-chinh-la-cau/2580411/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.