Vào giảng đường, Tiểu Mễ ngồi vào vị trí, đối diện cô vẫn là Nhã Nhi, cô ta mặt đang hằm hằm về chuyện gì đó. Thầy Lê bước vào lớp, ông tươi cười chào học viên của mình.
“Hình như hôm nay lớp ta vắng khá nhiều nhỉ, nào bắt đầu điểm danh.”
Thầy gọi đừng tên một, tiếng hô “có” vang lên, một nam sinh ngồi bên cạnh Tiểu Mễ làm cô chú ý đến. Cậu bạn giả giọng các bạn khác đến ba lần. Tiểu Mễ ngơ ra nhìn cậu nam sinh kia. Cảm giác như ai đó đang nhìn mình chằm chằm, cậu quay lại thấy Tiểu Mễ đang trừng mắt, cậu bỗng cúi mặt xuống như bản thân vừa làm sai gì đó.
“Sao cậu ấy nhìn mình ghê quá vậy.”
“Bạn Lan Anh.”
Cậu nam sinh kia giật mình, giả giọng “có”. Thầy Lê nghi ngờ, giọng các bạn thầy vừa gọi tên sao nghe giọng cứ ồm ồm. Tiểu Mễ thấy anh đang bối rồi, cô bật cười dơ tay lên đứng dậy. Cậu nam sinh kia hoảng hốt, thầy mà phát hiện lag bị trừ điểm.
“Cậu làm gì vậy.” Nam sinh nói nhỏ.
Tiểu Mễ quay sang cười hiền từ với anh.
“Tôi sẽ giúp cậu.”
“Thưa thầy, bạn Lan Anh bị cảm lên em giúp báo có.”
Giáo sư Lê thấy Tiểu Mễ nói thế cũng không sinh thêm nghi ngờ, ông quay lên tiếp tục bài giảng hôm nay. Nam sinh bị một phen hú hồn, tim như muốn nhảy cả ra ngoài.
“Cảm ơn cậu.”
Tiểu Mễ chú ý đến thẻ sinh viên ghi tên Học Đông. Cô cười nhẹ:
“Cậu tốt bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-to-chinh-la-cau/2580201/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.