Sự náo nhiệt vang rộng khắp căn phòng lộng lẫy. Tiếng hát hò của An Đoàn làm mọi người sửng sốt ôm chặt tai mình lại. Yên Á vội đứng lên tắt mic đi, bầu không khí bỗng ngưng lại. An Đoàn chớp chớp vài cái rồi quay lại nhìn mọi thứ.
“Sư huynh, anh làm sao thế.”
Yên Á bất lực chỉ tay vào biểu cảm mọi người ai lấy cũng ôm chặt tay mình lại.
“Giọng hát của em hơi…”
Tống Y Y cười trừ rồi kéo tay An Đoàn xuống. Ánh mắt đầy khó xử.
“Anh…anh đừng lên đó nữa mà ở lại đây đi.”
Tiểu Mễ nhìn qua bên Ngụy Thành, mặt anh đã đỏ ửng lên vì say, đầu óc cũng quay cuồng. Học Đông vẫn tiếp tục đưa từng ly rượu đến.
“Đội trưởng, tôi thật sự rất ngưỡng mộ anh, nào chúng ta cùng cạn ly.”
Bữa tiệc đã diễn ra đến canh 2, Mễ Mễ nhìn xung quay ngoài tiếng nhạc xập xình thì ai lấy đều gục xuống. Ngụy Thành loạng choạng dựa vài vai cô, đầu anh khẽ lay chuyển gần về phía xương quay xanh. Anh bỗng khóc nấc lên.
“Mễ Mễ, sao lúc đó em lại không đến tiễn anh.”
Mễ Mễ sững người, anh đấy đang nói hì thế. Ngụy Thành ngửi thấy mùi thơm quen thuộc của Mễ Mễ, đầu anh dụi dụi vài người cô, giọng nói nhẹ nhàng, mặt đỏ ứng lên. Nhưng lại vướng bỉnh muốn Mễ Mễ bế mình. Tiểu Mễ khó tin, nhưng nhìn vào tình hình ai lấy cũng say xỉn cô bất lực.
“Cố Ngụy Thành, anh mà còn làm thế về nhà em cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-to-chinh-la-cau/2580183/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.