Trong những năm Cố Ngụy Thành ra nước ngoài học tập, Mễ Mễ cũng không còn giữ được nụ cười như những năm tháng thời học sinh. Dòng tin nhắn chia tay vào 2 năm trước đã chính thức thay đổi cuộc đời của cô. Mễ Mễ học bác sĩ nội trú xong cô đến một bệnh viên lớn để xin việc. Một nam bác sĩ mở cửa bước vào, bề ngoài anh ấy rất trẻ nhưng đã ở vị trí phó trưởng khoa ngoại.
“Bác sĩ Ân mời ngồi.”
Ban phụ trách nhìn sơ qua hồ sơ của Mễ Mễ vẻ mặt sững sờ.
“Cô mới có 25 tuổi mà đã học xong bác sĩ nội trú sao.”
Tiểu Mễ gật đầu, bác sĩ Ân nhìn Tiểu Mễ gật đầu hài lòng, buổi phỏng vấn diễn ra rất suôn sẻ, Mễ Mễ đi ra ngoài, vẻ mặt cô nghiêm túc nhìn vào đồng hồ rồi quay đi. Một giọng nói ấm áp từ phía sau truyền lại.
“Cô Mễ Mễ xin đứng lại một chút.”
Ân Khả đưa chiếc khăn tay mà Mễ Mễ nằm rơi lúc phỏng vấn cho cô. Tiểu Mễ cười nhẹ cúi đầu cảm ơn.
“Cảm ơn bác sĩ Ân.”
Ân Khả cười, ánh mắt dịu hiền nói:
“Anh chỉ hơn em một tuổi không cần phải khách sáo thế đâu.”
Mễ Mễ cười trừ, cô còn phải hoàn thành nốt vài tín chỉ ở trường học. Ân Khả bất lực thả Tiểu Mễ đi, y tá tiến lại cười nhẹ.
“Cậu xem ra có thiện cảm khá tốt với cô bé tên Mễ Mễ này.”
Ân Khả cười khẩy quay người rời đi, Mễ Mễ đến trường nộp nốt bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-to-chinh-la-cau/2580149/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.