Trời cũng chuyển sang buổi tối, căn phòng sáng rực lên. Mễ Mễ tẩn hưởng không gian tuyệt đẹp bên ngoài ban công. Bầu trời ánh sao, cô cười mãn nguyện ngẩng mặt lên ngắm trời.
Cố Ngụy Thành nhẹ nhàng bước ra, tay cầm theo chiếc khăn ấm đặt lên vai cô.
“Ra ngoài mà cũng không mang theo áo thế”.
Mễ Mễ quay sang mỉm cười, cầm lấy bang tay ấm áp của anh xoa nhẹ.
“Có anh ở đây em cũng không sợ rét nữa”.
Hai người cùng nhau ngắm bầu trời đầy sao, gió buổi đêm thổi nhè nhẹ. Cố Ngụy Thành bình tĩnh quay sang nhìn Mễ Mễ.
“Chúng ta kết hôn đi”.
Tiểu Mễ sững người, cô lắc đầu nhẹ, Ngụy Thành hốt hoảng lại gần.
“Sao em lại lắc đầu”.
Mễ Mễ đưa tay ra, bàn tay cô trống trơn, “Kết hôn những chúng ta chưa có cầu hôn mà”.
Ngụy Thành ngẩn ngơ ra, đúng là bản thân suy nghĩ không thấu đáo. Một chuyện quan trọng như thế cũng không nghĩ ra.
Cố Ngụy Thành ngồi suy nghĩ một lúc lâu, anh cũng không để ý là Mễ Mễ đã ngủ dựa vào anh lúc nào không biết. Đôi vai bỗng tê cứng lại, anh quay sang cười nhẹ.
“Ngủ rồi sao”.
Ngụy Thành bế cô vào giường, từ từ đắp chăn ấm cho cô.
Quay đi quay lại, anh chỉ mới vào trong nhà vệ sinh một lát đi ra Tiểu Mễ đã nằm nghiêng qua một bên.
“Em giống như một chú sâu nhỏ vậy”.
Ngụy Thành quay người cô lại, đặt tay làm gối cho cô ngủ, Mễ Mễ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-to-chinh-la-cau/2580123/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.