Chương trước
Chương sau
Chuyến tàu Nailen một chuyển tàu đặc biệt chỉ dành cho giới thượng lưu gồm 20 toa tàu sẽ xuất phát từ Bắc Kinh đến thẳng khu du lịch Tensai của thành phố Thượng Hải.Tuy có đến 20 toa nhưng đây là chuyến tàu du lịch thượng hạng người lên được trên này cũng phải là người trong giới thượng lưu vì vé tàu cực kỳ đắc đỏ.

Hiện tại trên chuyến tàu Nailen này đã được Tống An Ca thuê đến 18 toa chỉ để tiếp vị Đại Tá của nước ngoài, ban đầu ông ta định sẽ thuê hết 20 toa nhưng Hoàng Tuyết đã nhanh tay hơn mà đặt trước hai toa nên ông ta cũng chỉ đành cam chịu.Hiện tại trên chuyến tàu này chỉ có hai thượng lưu duy nhất ở trên chuyến tàu.

Ôn Tuyền đã sớm đưa ra kế hoạch rõ ràng trước ngày lên tàu,Ôn Tuyền, Hoàng Thiên, Ôn Dương Hàn Diệt Phong sẽ cùng lên chuyến tàu còn Hà Nhiếp, Hàn Lãng, Hạ Kiêu, Hàn Tử Diên và Hoàng Tuyết sẽ đi đến cảng biển Ôn Châu để lên chiếc thuyền vận chuyển vũ khí đến Thượng Hải,còn đối với Hoàng Băng và Cố Thanh sẽ có nhiệm vụ đặc biệt.

Ôn Tuyền và Hoàng Thiên dẫn theo Ôn Dương và Hàn Diệt Phong đi lên chuyến tàu, bọn họ được hướng dẫn viên du lịch đưa đến toa số ba và toa số bốn. Không gian bên trong toa tàu rộng rồi giống hệt như một căn phòng có đẩy đủ tiện nghi cần thiết.

Ôn Tuyền từ từ ngồi xuống ghế bên cạnh cửa sổ,Hàn Diệt Phong lên tiếng :

"On tiền bối ,thật sự chúng ta chỉ cần ngồi chờ thôi sao"

Ôn Tuyền không đáp lại mà im lặng gật nhẹ đầu, Ôn Dương thoải mái nói:

"Diệt Phong, anh không cần lo đâu cha em là người đưa ra kế hoạch lần này thì Tống An Ca tiêu đời rồi"

Hàn Diệt Phong không đáp đi đến ngồi cạnh Ôn Dương và đúng như những gì Ôn Tuyền nói,Tống An Ca đã không thể yên tâm về người bên phía của Ôn Tuyền mà ra lệnh nhất định phải có người trừ khử được bọn họ.Tống

An Ca đã phối hợp cùng Trung Gian.

Tống An Ca ngồi trong phòng tay cầm tách trà nhìn Chó Săn và Sư Tử đang đứng đối diện, Sư Tử đứng dựa vào người của Chó Săn mà lên tiếng:

"Này ông có chắc chắn bản thân ông đã đề ra kế hoạch kỹ lưỡng chưa vậy,ông có đủ tự tin để chắc rằng bản thân có đủ sức lực để đấu với Ôn Tuyền hay không"

Tổng An Ca nhìn bọn họ lên tiếng:

"Cứ Yên tâm mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát soát của ta,bọn họ có mạng để bước lên nhưng không có cơ hội bước về đâu nhiệm vụ của các người chỉ cần đảm bảo cuộc giao dịch diễn ra một cách thuận lợi mà thôi".

Sư Tử nhìn ông ta một lúc liền nói:

"Phổ biến để chúng tôi hiểu tình hình cụ thể chúng tôi sẽ giúp ông"

Tống An Ca bình tĩnh nói:

"Toa đầu tiên chính là toa mà bọn ta sẽ tiến hành cuộc giao dịch, toa thứ hai là toa của ta, toa thứ ba và bốn là của người phía Ôn Tuyền, toàn bộ 16 toa còn lại đều là Thủy Ngân Đỏ ta đã bỏ ra một số tiền rất lớn cho mời một người có khả năng, nên các ngươi không cần phải lo "

Sư Tử lên tiếng :

"Vậy còn thuyền vận chuyển vũ khí từ cảng Ôn Châu đến Thượng Hải thì sao"

Tống An Ca nhếch mép nói:

"Một người rất đặc biệt "

Chó Săn im lặng đã lâu cuối cùng là chốt hạ bằng giọng nói lạnh nhạt của mình:

"Tùy ông,việc của bọn ta là trừ khử đám người Hoàng Thị và Hàn Thị và cũng nên căn dặn người của ông, chủ nhân có lệnh không được làm tổn thương đến Hoàng Tuyết "

Tổng An Ca nhìn hai người họ rồi nói:

"Điều đó thì không cần nhắc nhở "

Chó Săn và Sư Tử rời khỏi phòng của Tống An Ca sau đó quay lại phòng mình, Sư Tử ngã lưng xuống giường nữa con mắt nói :

"Này Chó Săn ngươi có tin ông ta nổi không vậy chứ ta thì không đâu, Ôn Tuyền không phải người dễ đối phó hơn nữa lên tàu cũng chỉ có bốn người còn những người khác thì cứ cho là đã đến cảng biển Ôn Châu đi nhưng ta vẫn cảm thấy có gì đó không đúng "

Chó Săn hướng gương mặt bị mũ len che hơn một nửa kia về phía của Sư Tử mà nói:

"Đồ vô dụng như Tống An Ca, không có khả năng đấu trí với Ôn Tuyền cứ làm theo lệnh của Chủ Tử là được mặc kệ ông ta"

Sư Tử đưa đôi mắt màu vàng của mình nhìn lên nóc toa tàu mà nói sau lớp mặt nạ:

"Được rồi ta cũng không có hứng thú với chuyện của Tống An Ca, nhiệm vụ chúng ta được giao là phải giết được toàn bộ Hắc Bang và Ẩn Bang,..."

Sư Tử đang nói thì lại đưa mắt nhìn Chó Săn, Sư Tử cười sau lớp mặt nạ liền nói:

"Chó Săn nếu ngươi bỏ cái mũ len đó ra thì ta chắc chắn rằng đôi mắt hư hỏng đó của ngươi đang gián chặt lên người ta,có đúng không "

Chó Săn liền nói với giọng điệu không mấy quan tâm đến lời nói cợt nhả của Sư Tử:



"Đừng suy diễn linh tinh nữa "

Sư Tử nằm trên giường đưa mắt nhìn Chó Săn từ trên xuống rồi phì cười hai tiếng,hai chân bắt đầu giang rộng sang hai bên rồi nói:

"Ta không suy diễn linh tinh đâu"

Chó Săn hướng Sư Tử hừ lạnh một tiếng, Sư Tử nói:

"Có muốn làm vài hiệp trước khi thực hiện nhiệm vụ không "

Chó Săn không nói gì tiến đến chen vào giữa hai chân Sư Tử, hai tay thì chống lên hai bên đầu mà đè Sư Tử

xuống giường rồi nói:

"Là ngươi chủ động"

Sư Tử cười tà mị sau lớp mặt nạ hai chân giang rộng hơn sau đó cuốn lấy phần hông của Chó Săn rồi nói:

"Ta khuyên ngươi đừng hưng phấn quá nhiệm vụ mà thất bại thì chủ tử sẽ nổi giận đấy, làm quá lắm chỉ nên làm

hai hiệp thôi"

Chó Săn hừ lạnh nói:

"Không cần ngươi nhắc nhở"

Chuyến tàu bắt đầu khởi hành đúng tám giờ sáng vị Đại Tướng nước ngoài kia cũng đã đúng giờ lên chuyến tàu

thì cuộc chiến cũng bắt đầu.Lúc này người canh giữ toa số năm là một người đàn ông tên Ly cũng đã xuất hiệnđi

bên cạnh còn có hai người đàn ông khác,Ly đưa mắt nhìn xung quanh mà nghĩ "Canh giữ nơi này thật quá nhàm

chán rồi".

Ly nhìn một trong hai người đi cạnh nói:

"Hai người các ngươi tự phân công một người đi đến toa cuối đi"

Hai người đàn ông liền gật đầu một trong hai người rời đi, Ly cũng quay lại chỗ ngồi của mình.Ôn Dương và Ôn

Tuyền ở trên nóc của tàu nghe được những gì mà họ nói thì cả hai đều cười nhch môi.

Ôn Dương ngồi trên nóc tàu mà nở nụ cười cười đến tận mang tai nói:

"Thú vị thật đó"

Vận tốc của con tàu rất nhanh cả đoàn tàu di chuyển gió không ngừng lùa vào cả hai,Ôn Tuyền đứng trên nóc tàu

gió liên tục khiến mái tóc dài được buột gọn gàng đó tung bay loạn xạ.Ôn Tuyền đưa mắt nhìn đoàn tàu đang tiến

vào đường ray đi ngang qua một vùng biển lớn nghĩ "Bây giờ chỉ đợi Hoàng Thiên và thằng nhóc Diệt Phong làm

tốt chuyện là được.

Hoàng Thiên và Hàn Diệt Phong đã đột nhập được vào toa số một nơi đang diễn ra cuộc giao dịch của Tống An

Ca và Vị Đại Tướng nước ngoài. Hàn Diệt Phong và Hoàng Thiên nấp ở trong một góc khuất gần cửa ra vào, Hàn

Diệt Phong tay bật chiếc bút ghi âm lên để ghi lại toàn bộ cuộc giao dịch.

Đại Tướng nhìn những ống Thủy Ngân Đỏ mà cười hài lòng nói:

"I am very satisfied with the items from your site. My country will have a better chance of winning if you help me”

K Nghĩa: Các mặt hàng lấy từ trang ông tôi rất hài lòng nước của tôi sẽ có cơ hội chiến thắng nhiều hơn nếu được ông giúp đỡ) .

Tổng An Ca cười nói:

"I will always be ready to help your country in every aspect as long as you speak up."



K Nghĩa: Tôi sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ nước của ngài về mọi mặt chỉ cần ngài lên tiếng.>

Đại Tướng hài lòng gật đầu cười nói:

"It's an honor to have your help. Our country is truly grateful."

KNghĩa: Thật vinh hạnh khi có được sự trợ giúp của ông đất nước chúng tôi thật sự rất cảm ơn.)

Tống An Ca khách khí nói:

"No problem. Anyway, we will cooperate for a long time"

"Nghĩa: Không có gì. Dù sao chúng ta cũng sẽ hợp tác lâu dài)

Đại Tướng tiếp tục nói:

"So what about weapons, are they transported together here?"

" Nghĩa: Vậy còn mặt hàng vũ khí thì sao chúng có được vận chuyển chung ở đây không?)

Tống An Ca liền hào sảng nói:

"You can rest assured that the weapons I put on a boat departing from Wenzhou port to Shanghai will be picked up at the same time when you get there."

" Nghĩa: Ngài yên tâm mặt hàng vũ khí tôi đã đưa lên một chiếc thuyền xuất phát từ cảng Ôn Châu đến Thượng

Hải khi ngài đến đó cũng cùng một lúc lấy được hàng.)

Đại Tướng liền nói:

"Thank you very much. These weapons are very important to us during the war. We are lucky to have you help us. I will pay the corresponding amount or please give a specific number."

" Nghĩa: Thật sự rất cảm ơn những vũ khí này rất quan trọng với chúng tôi trong thời kỳ chiến tranh thật may mắn khi có ông giúp đỡ. Tôi sẽ trả số tiền tương ứng hoặc ông hãy đưa ra một con số cụ thể.))

Tống An Ca nghe đến tiền bạc liền cười tít mắt nói:

"Let's talk about money matters after you inspect the goods."

“ Nghĩa: Vấn đề tiền bạc hãy nói sau khi ngài kiểm tra hàng"

Đại Tướng vui vẻ đồng ý:

"Okay"

" Nghĩa: Được thôi)

Ôn Tuyền và Ôn Dương lúc này đang ngồi trên nóc tàu hóng và quan sát động tĩnh của 16 toa tàu còn lại, Ôn Dương hai tay chống cằm mà nói:

"Con tàu chạy thật chậm không thú vị gì cả"

Một giọng nói đàn ông vang lên:

"Đoàn tàu này có vận tốc 600km/h ngươi còn xem là chậm sao"

Ôn Dương lập tức xoay người lại thì thấy Chó Săn đang đứng đối diện với hai người cách đó không xa,Ôn Dương có chút khựng lại nhìn Chó Săn nhưng Ôn Tuyền thì lại rất bình tĩnh nói:

"Còn ta thì thấy ngươi đến quá chậm"

Chó Săn liền nói:

"Trăm nghe không bằng một thấy, xin chào YZ...ngươi quả thật đẹp hơn cả những lời đồn kia đi cùng với đó là miệng lưỡi rất độc địa nhỉ, rất thích đâm chọt người khác "

Ôn Tuyền không biểu cảm nói:

"Ta thấy ngươi làm gì có mắt để nhìn. Ngươi đội cái mũ len che cả đôi mắt thì nhìn được gì"

Ôn Tuyền vừa dứt lời thì Chó Săn cũng phải đồ mồ hôi hột nghĩ "Cái tên này,... Hắn không đâm chọt người khác thì chết có đúng không ".

Ôn Dương ngán ngẫm ngồi trên nóc tàu lấy tay đỡ trán mà nghĩ "Cha à,người đừng khia người ta nữa mà".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.