Bọn họ đang lo lắng nhìn về phía của nơi dẫn nước biển vào hồ bơi trên du thuyền thì đột ngột Hoàng Thiên một tay bế Ôn Tuyền một tay bám vào cầu thang để đi lên,bọn họ vui mừng Cố Thanh nói:
“Cha,…”
Cố Thanh muốn chạy lại nhưng đã bị Hàn Lãng ngăn cản lúc này họ mới để ý thấy biểu tình của Hoàng Thiên không được bình thường,mặt Hoàng Thiên lúc xanh lúc trăng sợ hãi vô cùng kèm theo đó là một sự lạnh lẽo khiến người ta sởn gai ốc cấp dưới và những người đã công kích Ôn Tuyền bị sát khí trên người Hoàng Thiên doạ đến run rẩy.
Hoàng Thiên bế Ôn Tuyền đi lên phía trên sàn lập tức khụy xuống ôm chặt Ôn Tuyền cả người ướt sũng,mái tóc cũng ướt có một vài lọn tóc đã bám lên mặt, Hoàng Thiên sợ hãi run rẩy lên tiếng:
“A Tuyền,có nghe anh không,A Tuyền,em tỉnh lại đi,em tỉnh lại đi”
Hoàng Thiên ôm chặt Ôn Tuyền để đầu y ở cổ mình mà sợ hãi “Mùi của,… Nước biển,…” Cả người Hoàng Thiên đều cứng lại những ký ức năm đó không ngừng ùa về, 12 năm trước cũng là như vầy Ôn Tuyền cả người ướt sũng gương mặt không có chút huyết sắc,cả người lạnh lẽo mùi của nước biển bao trùm.
Những ký ức ám ảnh của cái ngày Ôn Tuyền tự tử 12 năm về trước không ngừng xuất hiện lại trong đầu Hoàng Thiên khiến gã sợ hãi và tuyệt vọng vô cùng liên tục nói:
“A Tuyền,có nghe anh không,em tỉnh lại đi,A Tuyền,A Tuyền, A Tuyền,…”
Hoàng Tuyết từ từ tiến lại nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-nhung-dua-con-mafia/3551758/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.