Ôn Dương giúp Hoàng Băng cởi trói xong liền đỡ Hoàng Băng đứng lên nói:
“Chị đi được không”
Hoàng Băng gật gật đầu hai người chuẩn bị ra khỏi đây thì tên đi gọi điện ban nãy đã quay lại nhìn thấy hai người thì ngạc nhiên liền đưa mắt nhìn mấy tên đang nằm la liệt trên đất thì toát mồ hôi lạnh hắn ta tính quay người chạy thì Ôn Dương lập tức phóng thanh dao ghim mạnh vào đầu gối hắn ta khiến hắn ta ngã nhào về phía trước hét lớn một tiếng ôm lấy chân mình mà quằn quại,Ôn Dương đi đến chỗ hắn ta cười một cách man rợ rút mạnh thanh dao ra nói:
“Các ngươi nghĩ bọn ta dễ dàng bị bắt như vậy à, còn muốn dùng bọn ta uy hiếp người khác mơ mộng gì thế,nói đi có nguyện vọng gì trước lúc chết không”
Hắn ta ôm chân của mình nằm trên đất ánh mắt sợ hãi nhìn Ôn Dương nụ cười kéo đến mang tai mà hắn ta phải sợ hãi lắp bắp:
“Xin,Xin lỗi,tha mạng,tha cho tôi,tha cho tôi, làm ơn”
Hoàng Băng đứng sau Ôn Dương nhìn hắn ta hỏi:
“Các ngươi còn người mai phục có đúng không”
Hắn ta liền vội vàng nói:
“Đúng vậy,đúng vậy còn rất nhiều người được phái đi”
Hoàng Băng chau mày hỏi:
"Khoảng bao nhiêu "
Hắn ta liền nói:
“Không biết nhưng chắc chắn không dưới trăm người”
Hoàng Băng và Ôn Dương nhìn nhau đồng loạt nghĩ “Hết chuyện này đến chuyện kia”. Hoàng Băng nghĩ "Diệp Tổng này ngại bản thân sống quá lâu rồi có đúng không ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-nhung-dua-con-mafia/3551755/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.