Hoàng Thiên nghe giọng điệu của Ôn Tuyền qua điện thoại cảm thấy có gì đó không đúng,đánh lý ra Ôn Tuyền phải gào khóc với gã hoặc tệ hơn là mắng chửi gã tại sao giọng nơi lại bình thản và không có bất kỳ cảm xúc nào điều này khiến gã có hơi khó chịu.
Hoàng Thiên chưa kịp lên tiếng,Ôn Tuyền giọng nói vô hồn từ từ vang lên:
“Tại sao lại cướp con gái tôi,tôi luôn làm đúng ý các người muốn rồi mà, chỉ mong các người tha cho con gái tôi,tại sao vậy,…Các người muốn ép tôi đến bao giờ nữa đây,…”
“Các người ép tôi gánh những thứ mà tôi không hề làm,gánh món nợ mà tôi không tạo ra,tôi đã làm như các người mong muốn vẫn luôn làm theo,để rồi bị nói là kẻ phản bội cuối cùng là các người cướp con gái tôi đi,…Các người muốn tôi phải làm gì mới chịu tha cho tôi đây,…”
Hoàng Thiên chết lặng tại chỗ tim gã hẫng một nhịp,gã cảm thấu có gì đó không đúng nhưng chưa để gã suy nghĩ nhiều giọng nói thất thần kia tiếp tục vang lên:
“Tại sao lại muốn dồn tôi đến đường cùng vậy,tại sao lại bức ép tôi,tại sao lại chà đạp tôi,tại sao lại mang con gái tôi đi,…”
“Hoàng Thiên,…Tại sao,…Là muốn tôi chết các người mới vừa lòng sao,tôi cho các người toại nguyện làm ơn trả con gái lại cho tôi đi,…”
Hoàng Thiên hoảng hồn khi nghe Ôn Tuyền nói lập tức bậy dậy nói lớn:
" A Tuyền,A Tuyền,A Tuyền,…"
Gã lạnh cả người một cảm giác sợ hãi lẫn mất mát dâng lên trong tim gã,lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-nhung-dua-con-mafia/3551736/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.