Hắn đơ người nhìn cậu,cậu lại nói tiếp:
“Và đó là lần duy nhất em thất vọng về anh và cũng là lần cuối cùng em cầu cứu anh hai”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên mở to mắt ngạc nhiên nhìn cậu trong lòng đầy hoảng loạn và kinh sợ “Cầu cứu, thằng bé từng cầu cứu mình sao,…”.
Hoài Nam Tư Âm cười nói như thể không có chuyện gì nói:
“Năm em gần tốt nghiệp cấp ba,em bị bạn bè đánh đập,bị nhốt vào phòng tối em đã gọi cho anh nhưng anh chỉ lạnh lùng bảo em chết được thì tốt,…”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên lạnh người cả người run rẩy hốc mắt cũng cay xè, Hoài Nam Tư Âm lại bình tĩnh nụ cười tuy rất đẹp nhưng mà lại khiến Hoài Nam Vĩnh Xuyên đau đến mức như chết đi:
“Em bị nhốt trong phòng tối,em rất sợ em đã cào rất mạnh vào cửa và la hét rất nhiều,đến đầu ngón tay đầy máu,khi được đưa đến bệnh viện máu em là máu hiếm chỉ có anh mới có thể giúp em truyền máu,em không hy vọng anh sẽ truyền máu nhưng ít nhất em muốn anh đến nhìn em dù chỉ một lần thôi,…”
Từng lời nói xuyên qua tim hắn, tim hắn như bị ai đó bóp nghẹt hắn hoảng đến run rẩy cả người gương mặt tái nhợt,cậu cũng chỉ nhẹ nhàng nói tiếp:
“Và cũng kể từ đó em có bị bắt nạt em cũng chỉ im lặng chịu đựng,em cũng không cầu cứu anh nữa hai năm Đại Học em đã cố gắng để bản thân sẽ không gọi cho anh,…”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên đau khổ nhìn cậu,tại sao cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-nhung-dua-con-mafia/3551726/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.