"Chị qua đây nào,ném đồng xu này vào nước, nói điều chị muốn" 
Hoàng Băng ngơ ngác cầm đồng xu mà không biết phải phản ứng như thế nào,Ôn Dương nhìn Hoàng Băng lên tiếng hỏi: 
"Chị có ước mơ không" 
Hoàng Băng nghe Ôn Dương hỏi liền có hơi trầm ngâm mà nói: 
"Một tác giả truyện tranh" 
Ôn Dương liền mở to mắt dùng đôi mắt lấp lánh nhìn Hoàng Băng, Hoàng Băng bị ánh mắt này nhìn cho ngượng ngùng, Hoàng Băng hỏi: 
"Có phải ấu trĩ quá không" 
Ôn Dương vội đáp: 
"Không phải đâu, thực ra em rất thích đọc truyện tranh nha " 
Hoàng Băng nhìn Ôn Dương vội vã giải thích nhìn mà đáng yêu, Hoàng Băng liền phì cười một nụ cười rất xinh đẹp,Ôn Dương nhìn cũng cười theo,cô liền nói: 
"Chị Hoàng Băng nên cười nhiều vì thế sẽ đẹp hơn rất nhiều đấy" 
Hoàng Băng nghe cô nói liền tinh thần có cảm giác vui vẻ,trong lòng cũng trở nên ấm áp đáp: 
"Được" 
Ôn Dương liền nói,tay chỉ vào đài phun nước: 
"Vậy bây giờ chị có muốn ước gì không" 
Hoàng Băng liền gật đồng dùng ngón cái búng đồng xu vào trong đài phun nước,rồi nhắm mắt nghĩ "Nếu có thể thành hiện thực, thì tôi muốn là chính mình,tôi muốn tự do,và tôi sẽ cố gắng để đạt được điều đó", Hoàng Băng mở mắt ra liền có một ánh mắt đáng yêu, to tròn đang nhìn mình thì có hơi ngạc nhiên nói: 
"Sao thế " 
Ôn Dương liền nói, rồi kéo tay Hoàng Băng chạy đi lấy sách vở của Ôn Dương rồi cô nói: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-nhung-dua-con-mafia/3551622/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.