Mày có dậy để mà cơm nước đi không, muộn rồi đấy, khỏi đi nhận lớp luôn bây giờ.
Giọng "mẫu thân" vang chói rọi từ dưới bếp lên, tôi cuộn tròn tấm thân còn đang muốn nghỉ ngơi vào trong chiếc chăn bông ấm áp, miệng cứ hoài lẩm bẩm:
- Ước gì bây giờ vẫn còn là sáng hôm qua...
- Tao cho mày ở nhà luôn đấy nhá...v...v
Đây là cái câu độc nhất vô nhị của các vị phụ huynh khi muốn con cái tỉnh giấc mộng và thoát " say giấc nồng". Dậy thôi, tôi lật đật cuộn chăn bông quanh người thành con gấu heo rồi đi tới phòng tắm. Tự nhìn mình trong gương, tôi bỗng giật mình: Ối cha mẹ ơi! Ai kia? Gương nhà mình có vấn đề à? Nhìn kĩ thì lại thấy quen quen...quả mắt thì một bọng đen sì, nhìn như con gấu trúc, đây không phải là mình sao, tôi cười trong đau khổ. Đấy: chính là hậu quả của việc " máy tính, điện thoại sớm tối ". Tối qua tôi nhắn tin với Lyn, một người bạn trên mạng xã hội mà tôi không hề biết mặt, nhưng cũng quen khá lâu rồi, cách đây hơn 1 năm. Mạng xã hội là nơi không nên quá tin tưởng nhưng đôi khi lại hữu dụng vô cùng, cũng như tôi với Lyn, chúng tôi quen biết nhau một cách tình cờ...Khi đó tôi mất nick facebook, ông anh họ tôi nói có quen một người rất giỏi mấy việc lấy lại nick đó nên tôi đã nhờ anh nhờ người đó họ, người đó mà tôi nói ở đây chính là Lyn. Sau khi lấy lại được nick facebook, tôi mừng quýnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-em/2910233/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.