Không khí trong bữa tối trở nên rất quái lạ. Lộ Vân Phàm không rõ là vì sao, cho dù anh có nói chuyện cùng với ai, thì đối phương đều là hờ hững. Rốt cục anh cũng không còn tinh thần nữa, đành ăn cơm, nhưng trong đầu buồn bực.
Sau khi ăn xong, Lộ Kiến Vũ gọi Lộ Vân Phàm đi lên thư phòng.
An Hồng giúp Giang Bội thu thập bát đũa. Cô vừa muốn vén tay áo lên rửa chén, thì Giang Bội giữ cô lại, nói: "Hồng Hồng, cứ để đấy, một hồi nữa dì tới rửa. Con trước đi theo dì một chút."
An Hồng cúi thấp đầu đi theo Giang Bội đi đến trên ban công. Giang Bội đứng ở trước mặt cô, kéo tay cô qua, nói: "Ba ba của Tiểu Phàm đã nói cho dì biết chuyện lúc nãy rồi!"
". . ."
"Kỳ thực, năm đó tại sao con muốn lấy 30 vạn, chúng ta cũng đã biết được nguyên nhân rồi! Tiểu Phàm đã sớm nói cho chúng ta biết điều này."
". . ."
"Ba ba của Tiểu Phàm rất tức giận, cảm thấy là đang con đang vũ nhục ông ấy, không coi chúng ta như người trong một nhà."
"Con không có như vậy." An Hồng thở dài, "Dì Bội, là con cảm thấy, ba luôn luôn không thích con."
Giang Bội nhìn mặt cô, thật đau lòng. Bà vỗ vỗ lên mu bàn tay của An Hồng, nói: "Tính cách của ba ba Tiểu Phàm chính là như vậy đấy! Kỳ thực ông ấy và Tiểu Phàm tính nết rất giống nhau. Tuy rằng thoạt nhìn thì ông ấy có vẻ không được thân cận gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-em-deu-lien-quan-den-anh/3105334/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.