Editor: Mẹ Bầu 
     Lộ Vân Phàm không biết khi An Hồng viết cho anh phong thư này, tâm tình của cô là như thế nào. 
     Anh chẳng qua chỉ cảm thấy chán ngán thất vọng. 
     Giống như một năm rưỡi qua, giữa anh và cô, những sự phân phân hợp hợp kia đều không hề tồn tại. 
     Này là những ngọt ngào ăn ý, đều là trống rỗng. 
     Này là những lời thề non hẹn biển, đều là giả dối. 
     Này là những nụ hôn môi dịu dàng, đều là công dã tràng. 
     Này là thân thể quấn quít, mồ hôi đầm đìa cả đêm, đều là một giấc mộng. 
     Nào là những gì say mê đối với cô, @MeBau*[email protected]@ những ngày anh theo đuổi cô, đều là vở hài kịch mà chỉ có một mình anh sắm vai, chính là cảnh tượng huyền ảo, tựa như lâu đài giữa không trung. 
     Anh từng đã vì tương lai của bọn họ mà xây dựng lên vô số ý tưởng. Đến cuối cùng, mới phát hiện ra, hết thảy tất cả những gì đó, cũng chỉ là sự tình nguyện từ một phía của anh. 
     An Hồng, em chính là một kẻ lường gạt, một kẻ lừa đảo, một kẻ lừa đảo! 
     Lộ Vân Phàm không nhịn được lại xoa xoa lên đùi phải của mình. 
     Cảm giác ở mặt cắt của đùi bị thương đã trở nên tê dại rồi, nhưng chỗ mặt cắt lại đau như bị kim đâm. 
     Anh biết, sự đau đớn như vậy lập tức sẽ kết thúc thôi. 
     Chỉ là anh không biết sự đau xót trong lòng anh, không biết đến khi nào thì mới có thể khỏi hẳn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-em-deu-lien-quan-den-anh/3105297/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.