Editor: Mẹ Bầu 
     Giang Bội ngồi vào bên người anh. Lộ Vân Phàm hoàn toàn không thèm nhìn đến cô, ánh mắt của anh nhìn lom lom, không biết tiêu cự đang nhìn đến nơi nào. 
     Giang Bội gọi anh: "Tiểu Phàm." 
     Anh không chút phản ứng. 
     Giang Bội chậm rãi nói: "Tiểu Phàm, cô cam đoan với cháu, An Hồng vẫn còn sống." 
     Nghe thấy một câu như thế, Lộ Vân Phàm mới có chút động tĩnh. Anh nghiêng đầu lại nhìn Giang Bội, ánh mắt tựa hồ cũng sáng lên một ít. 
     "Thật sự?" 
     Trong giọng điệu của anh mang theo vẻ hoài nghi nồng đậm. Giang Bội gật đầu khẳng định: @MeBau*[email protected]@ "Thật sự, cô bé còn sống, không hề bị thương." 
     "Nhưng mà. . . Vì sao cô ấy không đến thăm cháu?" Lộ Vân Phàm hỏi vẻ rất khó hiểu. 
     Giang Bội hít sâu một hơi, nói: "Cô muốn nói với cháu một chuyện này, bất quá cháu phải đồng ý với cô, không được phép kích động." 
     ". . ." 
     Sắc mặt của Giang Bội thật nghiêm túc. Trong lòng Lộ Vân Phàm đột nhiên bắt đầu cảm thấy bất an, anh mấp máy môi hỏi: "Chuyện gì vậy ạ…?" 
     "Cháu đáp ứng với cô trước đã, phải bình tĩnh." 
     ". . ." Anh rốt cục gật gật đầu, "Được!" 
     Giang Bội nắm giữ tay của Lộ Vân Phàm, ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú vào anh, nhẹ nhàng nói: die,n;da.nlze.qu;ydo/nn "Hàn Hiểu Quân đã chết rồi." 
     Chỉ một câu nói, chàng trai trẻ đang nằm trên giường bệnh liền ngây ngẩn cả người. 
     Sắc mặt lúc trước vốn dĩ đã tái nhợt, lúc này càng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-em-deu-lien-quan-den-anh/3105283/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.