Editor: Mẹ Bầu 
     Trong điện thoại là một hồi trầm mặc, sau vài giây, An Hồng nghe thấy được giọng nói rất chậm, rất chậm của Lộ Vân Phàm: "Em, rốt cuộc, đang ở nơi nào?" 
     "Em đang tham gia một hoạt động giao, là Lưu. . ." 
     "Địa chỉ!" Lộ Vân Phàm rống lên. 
     "Cái gì địa chỉ?" 
     "Em đang ở địa phương nào?" 
     "Đại học X, sảnh nhiều chức năng, là Lưu. . ." 
     Cô còn chưa nói xong, điện thoại đã "Cùm cụp" một tiếng bị cắt đứt. An Hồng nhìn vào di động đến ngây người. 
     Trở lại hội trường, @MeBau*[email protected]@ An Hồng gửi cho Lưu Diễm một tin nhắn, nói mình đã muốn về rồi. Lưu Diễm xin cô hãy nán lại thêm một lát. An Hồng nghĩ rằng cũng nên làm người tốt đến cùng, đành bán thể diện của mình đi. 
     Hoàng Cần chẳng biết lúc nào lại xuất hiện tại bên người cô, anh nói: "An tiểu thư, cùng tiến lên chơi trò chơi đi." 
     Giẫm bóng bay, cướp đoạt ghế, học nhảy cóc, An Hồng lắc đầu: "Anh buông tha cho tôi đi." 
     "Vậy thì. . . Tôi đi hát một bài tặng cho cô nhé!" 
     "Đừng đừng, đừng. . ." An Hồng không kịp ngăn trở, Hoàng Cần đã đi lên trên sân khấu. 
     Anh một thân cơ bắp, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn chọn một bài hát sống động mười phần, nhiệt tình bắn ra tán loạn, vừa hát vừa nhày. Anh hát không tồi, nhảy cũng rất tốt.  Hát xon, 
Sau đó, anh cầm Microphone, vừa thở, vừa nhìn An Hồng: "Bài hát này tôi hát tặng cho nữ khách quý mang số 16.  An tiểu thư, lần đầu tiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-em-deu-lien-quan-den-anh/3105275/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.