Editor: Mẹ Bầu 
     An Hồng nhanh chóng chạy ra khỏi bệnh viện, cô đã không thể suy xét gì được nữa. Ở trong gian phòng kia, cô không thể nào tiếp tục ngồi đợi thêm được một giây nào nữa. 
     Nguyên nhân, hóa ra là vì cô. 
     Hóa ra, đều là do cô, hết thảy tất cả những chuyện này, đều là vì cô! 
     An Hồng lớn tiếng khóc òa lên. Cô chạy như điên cuồng ở đầu đường. Trời vẫn đang mưa như trước. Hạt mưa rơi cũng không lớn, nhưng cũng đã khiến cho toàn thân An Hồng bị ướt đẫm. 
     Dưới chân bị vấp một cái, An Hồng nặng nề ngã ra ở trên mặt đất. Cô cắn răng lại, lập tức lại bò lên, tiếp tục chạy nhanh đi. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Toàn thân cô đều rất đau, nhưng mà cô lại không hề có cảm giác. Xuyên qua màn mưa ở trước mắt, cô nhìn lại thế giới này. An Hồng chỉ cảm thấy đau đơn đến tê tâm liệt phế. Cô vừa chạy, vừa để cho nước mắt tùy ý trút xuống. Cô gào to lên: 
     "Vì sao…" 
     "Vì sao…" 
     "Vì - - - cái gì - - - - - - vậy - - - - - - - - a a a - - - - - - " 
     Không biết đã chạy bao lâu, rốt cuộc An Hồng đã xông ào vào trong tiểu khu Hòa Bình. Cô ba chân bốn cẳng chạy đến cửa nhà, lúc này cô mới phát hiện ra, trên người mình thật sự không hề mang một thứ gì, không có chìa khóa, không có điện thoại di động, không có tiền. Cô bắt đầu đập cửa nhà của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-em-deu-lien-quan-den-anh/3105234/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.