Editor: Mẹ Bầu 
     Anh đột nhiên liền thay đổi biểu cảm: "Có phải là em, muốn ở cùng một chỗ với Hàn Hiểu Quân hay không?" 
     Nghe thấy anh nói ra những lời này, đột nhiên An Hồng liền cảm thấy quá phiền não. Cô gạt bỏ ra bàn tay của Lộ Vân Phàm đang chế trụ nơi bả vai của cô ra, lớn tiếng nói: "Không cần phải nhắc đến Hàn Hiểu Quân nữa! Em và anh ấy không phải giống như là anh đã nghĩ đâu! Hai chúng em chỉ là bạn bè với nhau thôi! Vì sao anh lại cứ một mực muốn hoài nghi em cùng Hiểu Quân như vậy? die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Anh có biết hay không, em thật sự chán ghét anh như thế này!" 
     "Anh…" Lộ Vân Phàm chân tay luống cuống, "Anh không có hoài nghi em cùng với anh ta, chỉ là anh nghĩ muốn..." 
     "Anh chính là có! Đừng cho là em không biết! Nếu như anh không hoài nghi em, thì anh xem điện thoại di động của em làm cái gì? Lộ Vân Phàm, em nói cho anh biết, việc em nghĩ muốn chia tay với anh, không hề có chút liên quan nào đến Hàn Hiểu Quân! Em và anh, hai chúng ta không thể nào ở cùng nhau được! Anh hãy suy nghĩ lý trí một chút đi, tương lai mười năm con đường đi của anh đường, con đường đi của em, hai con đường này có thể là một con đường được sao?" 
     "Tại sao lại không là một con đường?" Lộ Vân Phàm đột nhiên liền ôm lấy An Hồng, cúi đầu hôn cô. 
     "Anh làm gì thế!" An Hồng giằng co, một bên quay mặt một bên đẩy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-em-deu-lien-quan-den-anh/3105174/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.