Editor: Mẹ Bầu
Lộ Vân Phàm tự thôi miên cho mình ở trong lòng, cần phải bình tĩnh, phải bình tĩnh lại, phải tĩnh táo một chút! Thế nhưng mà, dục vọng vẫn ập tới với thế hung hăng, giống như triều thủy dâng tràn, cứ từng đợt từng đợt bắt đầu khởi động cuộn sóng trong lòng anh.
Ở trong lòng Lộ Vân Phàm thầm mắng mình là cầm thú, nhưng lại vẫn là cắn răng gượng chống đỡ, thẳng đến khi An Hồng kéo chiếc khăn tắm mà anh vẫn đang dùng để che đậy sự hổ thẹn của mình...
An Hồng nhìn thấy nét mặt biểu lộ sự cổ quái của Lộ Vân Phàm, thì đột nhiên liền nở nụ cười. Cô nhéo một cái ở trên eo anh một chút, hỏi: "Muốn sao?"
Lộ Vân Phàm lắc đầu, nhắm mắt lại, nói: "Ngủ đi, An An."
An Hồng thoáng nhìn biểu cảm cố đè nén của anh, đương nhiên cô hiểu rõ ràng ý tứ của anh. Cô cũng cười cười, nhắm hai mắt lại. Ở bên cạnh anh, cô luôn dễ dàng được an tâm, cũng bởi vì hành động hơi có chút cẩn thận, không quen thuộc kia của anh, mà cô cảm thấy cảm động.
Lộ Vân Phàm thật sự đã trưởng thành.
Bọn họ ôm nhau ngủ. Ngủ một giấc đến chạng vạng, tới hơn 6 giờ tối.
An Hồng tỉnh lại trước. Cô đã ngủ gần như một ngày một đêm rồi. Điều khiến cho cô cảm thấy không thể tin tưởng nổi chính là, trong giấc ngủ ban ngày này của cô, cô gần như không hề nằm mơ, cũng không biết nguyên nhân là do não bị chấn động hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-em-deu-lien-quan-den-anh/3105018/chuong-66-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.