Trên xe trở về, Lộ Vân Phàm lấy ra một điếu thuốc châm lửa hút. 
An Hồng cầm tay lái, nói: "Cho em một điếu." 
"Em đang lái xe, không được hút." 
"......" 
"Lúc nào xuống xe anh sẽ đưa em." 
"......" 
"Em lái xe cũng không tệ lắm."  
"Đúng rồi, em vẫn muốn hỏi anh, lần trước đi huyện Y, tại sao anh không để em lái xe?" 
"Đi đường vào buổi tối, anh không yên tâm." 
"Vậy tại sao không để cho Tiểu Cao lái xe?" 
"Anh không muốn tìm người đến làm kỳ đà cản mũi." 
"Lộ Vân Phàm, có một chuyện em muốn nói rõ ràng với anh." 
"Chuyện gì?" 
"Chuyện anh mới nói ở nhà cô giáo Hạ." 
"......" 
"Chúng ta đã kết thúc, đã kết thúc từ 6 năm trước." 
"An An, anh đã nói với em, anh không đồng ý." 
"Anh không đồng ý cũng vô dụng, hôm nay là lần cuối em gặp anh, sau đó sẽ không bao giờ gặp lại nữa. Nếu anh muốn dùng dự án Sang Ý để uy hiếp em....em nói cho anh biết, anh cứ tự nhiên. Cùng lắm thì em sẽ từ chức, công ty Phong Nguyên thiếu đi một hạng mục cũng không phá sản được." Mắt cô nhìn về phía trước, tập trung lái xe, nhàn nhạt nói ra những lời trên, giống như là đang tán gẫu. 
"An Hồng, em cho rằng em là ai!" Giọng nói của Lộ Vân Phàm tăng lên, nghe cô nói như vậy...... anh thực sự muốn phát điên.  
"Lộ Vân Phàm, vậy anh cho rằng anh là ai?" An Hồng nhăn mày, đôi mắt nhỏ dài híp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-em-deu-lien-quan-den-anh/3104968/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.