Thấy xe của mình vẫn còn đó, An Hồng thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nhìn bộ dáng tức giận của Lộ Vân Phàm, cô vẫn có chút lo lắng, hỏi nó: "Xe bị trộm mất rồi, làm thế nào bây giờ?"
"Còn có thể làm sao? Đành chịu!" Con ngươi Lộ Vân Phàm nhìn tới nhìn lui, hỏi "Này, xe của bạn có thể chở thêm người sao?"
An Hồng giật mình, ngó ngó yên xe Angel: "Chở thì chở được, chẳng qua mình sẽ không đèo bạn đâu."
"Vớ vẩn! Ai cần bạn đèo, mình sẽ đèo bạn đi."
"Bạn á?" An Hồng quan sát thân thể gầy gò của Lộ Vân Phàm từ trên xuống dưới một chút"Bạn đèo nổi sao?"
"Nói nhảm! Không đèo được thì mình sẽ dám chắc chắn hay sao. Hơn nữa, làm gì có việc đàn ông để cho phụ nữ đèo mình đi!"
An Hồng có chút sững sờ.
"Còn đứng ngây ngốc ở đó làm gì, mở khóa ra!" Nó bị trộm mất xe, cơn giận còn đang bốc lên, giọng nói cũng không được tốt.
Thực ra An Hồng rất muốn từ chối, nhưng mà nhớ đến việc nó đưa cô đi thuê truyện, dọc đường cũng không gây khó khăn cho cô, chỉ nói về chuyện học hành, đăng ký nguyện vọng thi cấp ba.....lúc này nó đang bị trộm mất xe, cô cảm thấy từ chối giúp đỡ nó thì cũng không hay lắm.
Nghĩ ngợi một lúc, cô liền mở khóa xe đạp, Lộ Vân Phàm ném quyển truyện tranh vào giỏ xe, nhảy lên, lấy chân nhún 1 cái rồi nói: "Độ cao cũng vừa vặn."
"Đó là bởi vì bạn quá lùn, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-em-deu-lien-quan-den-anh/3104954/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.