Lúc  cha Hàn dẫn An Hồng ra khỏi phòng giáo viên, Hàn Hiểu Quân rất lo lắng, bộ dáng lúc này của An Hồng rất đáng sợ, anh đến nắm tay cô, cô cúi đầu vùng vẫy, tránh khỏi tay anh. 
Về đến nhà, bà ngoại thấy dáng vẻ của cô như vậy vừa nóng vừa giận, đưa tay lên muốn đánh cô, rất may là được cha Hàn ngăn lại, bà ngoại xử lý vết thương cho An Hồng một cách qua loa, An Hồng cắn răng chịu đau không nói một tiếng nào. Sau khi xử lý xong, cô trở về phòng một mình, khóa cửa lại, không hề ngước đầu nhìn Hàn Hiểu Quân một cái. 
Cô dựa lưng vào cửa, nghe thấy tiếng cha Hàn và Hàn Hiểu Quân chào bà ngoại đi về. 
Trận sóng gió này An Hồng không bị xử phạt, cũng không bị đuổi học, ngược lại, thầy  Diêu không nhắm vào cô nữa. Lão hoàn toàn không thấy sự tồn tại của cô, cô không làm bài tập, thành thích cuộc thi kém, lão đều không quan tâm, giống như chưa từng có một người như vậy trong lớp. 
An Hồng cũng vui vẻ tự do, rốt cuộc cô không cần phải ngồi chổm hổm trên mặt đất sửa bài tập nữa, cô có thể ngủ, ngẩn người, đọc tiểu thuyết thoải mái trong giờ toán.  
trước Kỳ thi cuối  một ngày, Tống Lý Đình chạm mặt An Hồng ở hành lang, Tống Lý Đình gọi cô lại, cúi đầu đỏ mặt nói: "Hôm đó, cám ơn cậu." 
An Hồng giật nhẹ khóe miệng phất tay nói: "Tớ không phải là vì cậu, tớ đã sớm thấy lão không vừa mắt rồi." 
Sau đó xoay người rời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-em-deu-lien-quan-den-anh/3104887/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.