Căn phòng ký túc xá của Trần An Hy trước giờ vẫn luôn yên tĩnh. Thế nhưng không gian ấy giờ không còn được như vậy nữa. Bởi, bây giờ nó đang ngập tràn trong tiếng khóc của Diệp Diệp Anh.
Khoảng 1 tiếng trước, Trần An Hy đang ngồi ôn lại mấy bài giảng trên lớp. Bỗng, Diệp Diệp Anh lao vào phòng, không nói không rằng cứ vậy bật khóc thật lớn. Mãi một hồi lâu, Trần An Hy mới trấn tĩnh được Diệp Diệp Anh một lúc. Lúc này, Trần An Hy lộ rõ vẻ lo lắng của mình qua muôn vàn câu hỏi “ Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao cậu lại khóc? Ai đã bắt nạt cậu sao? Nói đi, mình sẽ đi xử hắn ta ngay. “ Diệp Diệp Anh nói trong từng tiếng nấc, sùi sịt nước mắt tèm nhem, Trần An Hy vất vả lắm mới nghe trọn vẹn được câu nói của cô bạn “ Dương Chấn... hắn ta lừa dối mình, bắt cá hai tay với một chị năm hai...
Tình cảm của mình dành cho hắn hoá ra từ trước tới nay chả là nghĩa lý gì với tên đó cả... “ Diệp Diệp Anh nói đến đây càng nghẹn hơn.
“ Nào, cậu cứ bình tĩnh kể rõ cho mình nghe. “ - Trần An Hy lo lắng hỏi.
“ Tối nay, mình đã có hẹn với Dương Chấn từ trước. Nhưng đột nhiên, anh ta lại lỡ hẹn với mình, cho mình leo cây. Mình có nhắn tin với anh ta, hỏi lý do tại sao lại lỡ hẹn. Anh ta chỉ trả lời mình là phải làm bài nhóm nhưng quên mất. Mình thấy hơi lạ vì Dương Chấn rất ít khi quan tâm tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-ai-chua-tung-hoi-tiec/5612/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.