Tạ Minh Tường thế này cũng là bị sự thành công của Sở Nam kích thích, nghĩ cái gì liền nói luôn cái đó, có chút hấp tấp.
Mọi người đều không nói được gì, cố nén cơn "mắc ói" cuồn cuộn trong dạ dày, yên lặng ở một bên cổ vũ anh.
Sau khi Tạ Minh Tường nói xong đã có chút hối hận:
“Hắt xì!” - Tiêu Ninh ở bên cạnh đột nhiên hắt xì, có chút buồn bực. Tiêu Ninh đáng thương vẫn chưa biết mình đã bị Tạ Minh Tường “nhung nhớ”.
Lãnh Hân Hân không nói gì mà chỉ chau mày, rơi vào trầm tư.
Pháo hoa dần tắt đi, trong lòng Tạ Minh Tường hết sức thấp thỏm, anh không biết mình sẽ đối mặt với kết quả như thế nào, chỉ có thể thầm cầu nguyện trong lòng. Mà theo dòng thời gian trôi, sắc mặt của Tạ Minh Tường càng ngày càng tái nhợt. Lần này, cuối cùng vẫn là thất bại ư?
Đến bản thân anh cũng không rõ, nếu như lần này cũng thất bại, sau này anh còn có thể giữ được nhiệt tình như vậy hay không. Hết lần này đến lần khác bị đả kích, cũng khiến anh dần dần mất đi sự tự tin lúc trước.
Nói thật, lúc này quả thật trong lòng Lãnh Hân Hân có hơi cảm động. Cô cảm động không phải vì 999 đóa hồng kia, cũng không phải vì những tràng pháo hoa kia, lại càng không phải là vì lời tỏ tình của Tạ Minh Tường, mà là vì những bức ảnh được máy chiếu chiếu lên.
Những bức ảnh kia là cô chụp từ nhỏ đến lớn, thể hiện từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-co-nhau/1959101/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.