Bên trong phòng đàn không ngừng vang lên tiếng đàn êm ái, lúc này Bạch Mộc cùng với Đường Hân Uyển đang ở nơi này soạn bài nhạc “Tình cờ gặp gỡ”. Trong khoảng thời gian này, nếu có thời gian rảnh là hai người sẽ không hẹn mà cùng tới đây để bổ sung bản nhạc chưa trọn vẹn này.
Mà trong tình hình này hai người cũng càng ăn ý hơn. Tuy rằng họ đều không nói rõ nhưng trong lòng cả hai đều có một chút cảm xúc đặc biệt đối với người kia.
Sau khi tiếp tục đàn một lúc, Bạch Mộc hơi nhíu mày nói: “Mình thấy chỗ này nên là thế này…”
Bản nhạc này anh đã sửa mười mấy lần rồi nhưng vẫn chưa hài lòng. Anh luôn cảm thấy bản nhạc này hơi khác bản nhạc anh nghe lúc ban đầu, nhưng cụ thể khác như thế nào thì anh lại không nói ra được.
Từ đầu đến cuối Đường Hân Uyển đều yên lặng ở bên cạnh cùng với Bạch Mộc sửa bản nhạc, thỉnh thoảng mới đưa ra một vài đề nghị của mình.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi trong lúc sửa nhạc và chơi đàn như thế.
Lúc mấy người Tạ Minh Tường đến đây, nghe thấy tiếng thảo luận của hai người Bạch Mộc và Đường Hân Uyển, mấy người nhìn nhau cười, tình hình giữa hai người này đang phát triển theo như dự đoán của bọn họ.
Chờ khi Bạch Mộc đàn xong bản nhạc này một lần nữa, mấy người Tạ Minh Tường mới đẩy cửa vào, vỗ vai Bạch Mộc: “Cuối tuần còn ở đây luyện đàn, chú đúng là cố gắng thật. Cũng muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-co-nhau/1959082/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.