Sau khi hiểu rõ vấn đề này, mọi người chợt đưa thẳng ngón cái lên tỏ ý khen ngợi Tạ Minh Tường và Lãnh Hân Hân, ý kiến hay, đúng là một ý kiến hay!
Tạ Minh Tường nói: “Cách này dù có vẻ không cao minh lắm nhưng phải thừa nhận rằng cách này chắc chắn có hiệu quả. Các cậu thấy sao?” - Tạ Minh Tường nhìn đám người Sở Nam, ngầm nháy nháy mắt.
Mọi người cùng gật đầu nhưng biểu hiện khuôn mặt thực sự rất buồn cười.
“Có đúng vậy không?” - Đường Hân Uyển không chú ý đến những điều này và nhìn Lãnh Hân Hân.
Lãnh Hân Hân nhịn cười và trịnh trọng gật đầu: “Đúng vậy!”
Bạch Mộc và Đường Hân Uyển nhìn nhau, chợt động lòng rồi lại lúng túng quay đầu đi, tuy nhiên trong lòng lại suy nghĩ về tính khả thi của phương án này.
“Ồ… nghe có vẻ hay đấy!” - Bạch Mộc xoa cằm và hỏi: "Cụ thể là cần phải làm gì?"
Nhìn hai người có vẻ thay đổi tâm ý, Tạ Minh Tường chợt thấy vui trong lòng nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh nói: “Cậu hãy tham gia phỏng vấn của bộ phận tin tức trường đi.”
Bạch Mộc chần chừ: “Nhưng mình thấy làm vậy có vẻ như hơi quá và hình như càng gây sự chú ý của người khác hơn.”
“Gây sự chú ý là đúng rồi! Đây chính là những gì mà chúng ta mong muốn!” - Đám người Lãnh Hân Hân ai nấy đều nảy ra ý nghĩ này.
Tạ Minh Tường nói tiếp với vẻ chập chờn: “Mới bắt đầu thì đúng là vậy thật, nhưng theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-co-nhau/1959061/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.