Nằm trên chiếc giường quen thuộc....Tuy lòng nặng trĩu...nhưng cơ thể và các giác quan điều thấy vô cùng thoải mái...không khó chịu như khi ở bệnh viện...cái mùi khử trùng quanh quẩn làm cô chán ghét vô cùng....Lấy chăn che nửa mặt...chỉ chừa lại hai mắt to tròn...thất thần nhìn lên trần nhà..... 
Sau khi tắm rửa cho cô...cho cô ăn tối..rồi uống thuốc...Trương Hải mới rời khỏi phòng...cô nghĩ giờ này anh đang bận lo giải quyết giấy tờ bên thư phòng.... 
Giản Bình thở dài...bây giờ đầu óc cô rất tỉnh táo...cảm xúc cũng ổn định......không còn kích động như mấy ngày trước... 
Cô không biết mối quan hệ của anh và cô bây giờ gọi là gì...Cũng không biết trong đầu anh suy nghĩ những gì....Nếu không yêu cô... 
mấy ngày nay anh cần gì cực khổ chăm sóc cho  cô...Còn thời gian nửa năm ở cùng nhau..Nhưng lời nói cử chỉ...yêu thương anh dành cho cô chẳng lẽ điều giả tạo... 
Chẳng phải  vui chơi qua đường,  vậy sao khi có được cô rồi, anh không rời bỏ cô.. 
Còn nuông chiều cô hơn trước còn nói muốn kết hôn với cô cùng cô tính cả chuyện tương lai... 
Bao câu hỏi không ngừng đặt ra trong đầu... 
Cuộc đời của cô...ngoài mẹ cô ra anh là người yêu thương cô nhất từ trước đến nay... 
Còn bây giờ khi mọi chuyện vỡ lỡ...sau anh lại bằng mọi cách giữ cô lại bên cạnh..dù là nhẫn tâm uy hiếp cô... cũng bắt trói cô bên cạnh anh không buông tha... 
Từ ngày đó...ngoài việc chăm sóc cô...anh sẽ không đối hoài gì đến cô...ngoài những câu nói ra lệnh...anh cũng sẽ không nói những câu vô ích dư thừa...thời gian điều dành cho sự im 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cho-anh/83831/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.