Chương trước
Chương sau
-" Hải...anh nhanh lên, sẽ trễ mất "
Giản Bình từ trong phòng thay đồ đi ra...vẻ mặc háo hức không thể giấu được...
-" Anh xong rồi...qua đây anh xem nào "
Trương Hải xăng tay áo...xoay người cô lại...vuốt ve khuôn mặt mịn màn của Giản Bình...
Hôm nay là sinh nhật tròn 19 tuổi của cô..Anh tổ chức một buổi tiệc ấm áp nho nhỏ ở Bar OVer Night...
Xem ra nhóc con này rất nóng lòng đến đấy hội tựu với  nhóm chị em rốt  của cô...Từ lúc giới thiệu cô với mọi người...Giản Bình liền trở nên thân thiết với Tuyết Thanh...Tống Linh và Tần Lam...mỗi lần các cô gặp mặt là dính nhau như sam...nhiều lúc còn khiến bốn người đàn ông phiền lòng....
Bảo bối nhà anh đáng yêu rất được lòng ba cô gái nhỏ kia...tình cảm còn tốt hơn chị em ruột...những lúc anh bận bịu...Cô gái của anh cũng đã có bạn bè đề hữu hỷ...Vì trong nhóm tuổi cô nhỏ nhất nên râtq được cưng chiều...Một người luôn thiếu tình thương từ lúc nhỏ...nên Giản Bình rất xem trọng những mối quan hệ này...
-" Hải...anh xem em mặc cái đầm này có đẹp không?"
Giản Bình hết xoay trái lại xoay phải...
Trương Hải buồn cười...đánh nhẹ vào mông cô...
-" Đứng yên nào...em cứ xoay như vậy sao anh ngắm được....Ừ..rất đẹp...rất hợp với em"
Hôm nay cô mặc chiếc đầm ren màu trắng...
dây áo được đính ngọc trai..thân áo ôm sát theo dáng người mềm mại...
Giản Bình má ửng hồng...miệng cười tủm tỉm...khi được anh khen...Trương Hải hôn nhẹ lên môi cô...
-" Đi thôi..sẽ trễ đấy "
**************
Bar Over Night
-" Tiểu Bình...Chúc mừng sinh nhật em "
-" Em cám ơn ạ "
-" Ôi bánh kem thật đẹp...Tiểu Bình em ước đi "
Tống Linh...cùng Tần Lam và Tuyết Thanh tặng quà cho cô..Ba cô vô cùng thích cô gái nhỏ của Trương Hải...vẻ ngoài xinh xắn..thật thà...nhu thuận làm người ta thương yêu...
-" Em ước đi..rồi thổi nến "
Trương Hải ôm cô vào lòng...cả căn phòng tắt đèn..chỉ còn lại mười chín cây nến lung linh phát sáng....
Giản Bình nhìn Trương Hải... bỗng cô rất muốn khóc...mười chín năm qua đây là lần đầu tiên có người tổ chức sinh nhật cho cô..Mắt tròn đượm buồn  nhìn xung quanh...
Tần Lam được Hạ Quân Vỹ ôm trong lòng nhìn cô cười hiền hậu...Tuyết Thanh cũng đang ngồi trong lòng Dương Phong..nháy mắt với cô...Hàn Thiên bàn tay chung thủy ôm chặt cô vợ nhỏ Tống Linh bụng đã vượt mặt...
Còn cô.... giờ phút này bên cạnh cô cũng có người đàn ông yêu thương, ôm chặt cô vào lòng..
-" Phụt"
Sao khi ước nguyện..Giản Bình thổi nến trong tiếng vỗ tay...của mọi người....Đèn bật sáng...lúc này mọi người mới thấy rõ...mắt Giản Bình đã đỏ hoe..mũi cũng ửng hồng...
-" Đồ quỷ khóc nhè...Năm nào mọi người cũng sẽ đón sinh nhật cùng với em như thế..."
Tuyết Thanh và mọi người làm sao không hiểu được vì sao cô mủi lòng chứ..Tuyết Thanh lau nước mắt cho Giản Bình...hơn ai hết cô và Giản Bình cùng hoàn cảnh chỉ là cô còn may mắn hơn cô gái nhỏ này, vì cô vẫn còn bà của cô bên cạnh...nên từ lần đầu gặp cô đã thấy thích cô bé này....
-" Ngoan...không khóc...em khóc làm chị  cũng khóc theo rồi..Từ nay về sau mọi người là gia đình của em...Hiểu không.?.."
Tần Lam mắt cũng ươn ướt... vuốt má an ủi Giản Bình....
-" Đúng vậy nha...Tiểu Bình là tiểu thiên sứ đáng yêu...Mọi người rất yêu em...em không cô đơn biết không hả...."
Bốn cô gái ôm nhau sụt sùi...Bốn người đàn ông cũng chỉ biết im lặng....nhìn nhau...mỉm cười...
***********
Sau một lúc...không khí sôi nổi vui vẻ trong căn phòng vẫn không có dấu hiệu giảm nhiệt....
-" À...Tiểu Bình lúc vừa rồi em ước gì mà lâu vậy?"
Tống Linh tò mò chăm chú nhìn Giản Bình...
Giản Bình cắn cắn môi suy nghĩ...có nên nói ra hay không....nhưng nói ra thật xấu hổ...vì mọi điều cô ước điều liên quan đến anh...
đang chần chờ...không biết trả lời làm sao..đã nghe tiếng Tống Linh lại vang lên...
-" À...hay là em ước năm nay hai người có baby giống chị và Thiên nha"
-" Em....em....baby ạ?"
Giản Bình ngây ngô lặp lại
-" Đúng vậy...không phải em rất thích con nít hay sao...?"
Tuyết Thanh gật đầu tán thành với Tống Linh...
Mặt Giản Bình đỏ bừng....ngẩn đầu nhìn Trương Hải...chỉ thấy anh nhìn cô mỉm cười nhẹ...trong ánh mắt như có điều gì suy ngẫm...
Như sợ thiên hạ chưa đủ loạn..Dương Phong...buông lời vui đùa...
-" Tiểu Bình muốn có baby cần gì ước...Em cứ việc nói với Trương Hải là được "
-" Ừ...mình sẽ suy nghĩ  "
Trương Hải ôm cô gái nhỏ của mình vào lòng...bị bọn họ trêu trọc cả mặt như xung huyết...không phản bác..còn nghiêm túc trả lời...nhưng nhìn khuôn mặt ngây thơ đến tội nghiệp của Giản Bình....mọi người điều phì cười...
***************
-" Mọi người gọi em ra đây...có việc gì sao?"
Giản Bình tội nghiệp bị ba cô gái áp tải ra hành lang....
-" Tiểu Bình...chị biết chuyện này...ừm!! hơi khó nói...nhưng vì muốn giúp em...em phải thành thật với các chị được không?"
Tuyết Thanh vẻ mặt không được tự nhiên...
-" Dạ được...chị hỏi đi "
Giản Bình khó hiểu...tự nhiên mọi người rủ cô đi vệ sinh lại kéo cô ra đây...thẩm vấn chuyện gì nhỉ...???
-" Ừ...thì là...em với anh Hải có ngủ chung không? "
Giản Bình trố mắt nhìn Tuyết Thanh....
không ngờ bọn họ lại hỏi cô chuyện này...mấy giây sau...
-" Em với anh ấy có ngủ...ngủ chung "
Giản Bình gục đầu...lí nhỉ..cả tai cũng đỏ lên....
-" Chị Thanh...chắc do chị đa nghi quá...Bọn người đàn ông là động vật ăn thịt nhé "
Tống Linh vuốt vuốt cái bụng đã vượt mặt cau mày lẫm bẫm....Khi nghe Tuyết Thanh nói cử chỉ là lạ của hai người họ khi bị trêu ghẹo....khiến Tuyết Thanb  nghi ngờ...Giản Bình và Trương Hải vẫn chưa xảy ra quan hệ...Nhưng ba ngày trước...Dương Phong kể cho Tuyết Thanh  nghe,  hiện nay Trương Hải đang bị phụ nữ đeo bám...nghe đâu lần trước Trương Hải đi Mỹ cũng vì cô ta....Điều đó làm các cô rất lo lắng cho tương lai của Giản Bình...dù biết Trương Hải không phải loại người đó...
-" Thôi nào....hai người làm em ấy ngại rồi kìa..."
Tần Lam nhỏ giọng...kéo tay Giản Bình...
-" Có gì đâu mà ngại...Tiểu Bình chị Thanh hỏi như vậy là thương em...đàn ông ấy...không cho họ ăn no...thì sẽ có người khác làm chuyện đó thay em....mà đàn ông như Trương Hải thì phụ nữ sẽ không từ thủ đoạn gì, sẽ cướp lấy...em biết không?"
-" Đúng vậy...Tiểu Linh nói rất chính xác "
Tuyết Thanh gật đầu như giả tỏi...tán đồng quan điểm của Tống Linh..
Giản Bình nghe Tống Linh và Tuyết Thanh nói không thiếu xót một chữ...
"Ăn no? "
Là làm việc vợ chồng sao? Cô và anh cái gì cũng đã làm chỉ có cái đó là chưa.....Nhiều lúc hai người hôn nhau đến động tình...lúc đấy anh sẽ ôm chặt lấy cô...hơi thở nặng nề...rồi vọt vào phòng tắm cũng sẽ không bắt ép cô...Cô luôn ở thế bị động nếu anh có đòi hỏi cô sẵn sàng cho anh...vì cô biết cô đã yêu anh...và cô sẽ không hối hận...nhưng những chuyện đấy bảo cô chủ động mở miệng...cô làm không được....Nhưng các chị  lại nói...đàn ông họ phải được ăn no?...Nếu không sẽ có người phụ nữ khác sẵn sàng cho anh " ăn no"
Vậy cô phải làm thế nào?
-" Tiểu Bình...Tiểu Bình...em sao vậy "
Tống Linh kêu cô mấy tiếng...nhưng thấy cô cắn môi...mơ hồ suy nghĩ điều gì..
-" Em...em với anh ấy chỉ ngủ chung...nhưng vẫn chưa đi quá giới hạn...Vậy anh ấy có...có đi tìm người phụ nữ khác không ạ?"
-" Cái gì?"
Giọng ba người cùng vang lên...Trời ạ!  họ phải khen Trương Hải là quân tử hay phải nghi ngờ giới tính của anh đây...Ôm người mình yêu thương trong lòng...nhưng có thể ngủ ngon giấc...
Giản Bình mím môi...mắt tròn lo lắng nhìn ba người trước mặt...
-" Tiểu Bình...chị hỏi là do em không cho...hay Trương Hải không đòi hỏi?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.