Hôm sau, vừa vào lớp cô đã phải nghe lời ra tiếng vào. Cô đặt sách vở lên bàn, chăm chú giải từng bài tập mặc cho ai nói gì thì nói. Khởi xướng cho cái " công cuộc " này không ai khác ngoài La Ánh Hồng - người năm lần bảy lượt gây khó dễ, cản trở, phản đối cô:
- Không biết lớp mình xui xẻo sao mà vớ phải tảng băng trôi này…
- Lúc nào cũng giả vờ lạnh lùng làm gì không biết…
- Cậu không biết sao, phải như vậy thì mới dược người khác để ý chứ! Chẳng hạn như Thiên Thiên của chúng ta…
Cả bọn nhìn nhau cười lớn trêu tức cô. Cô bỏ ngoài tai tất cả như chẳng hề nghe thấy gì, coi bọn họ là " không khí thì tốt hơn. Vẻ mặt tỉnh bơ của Hàn Băng lúc này làm cho La Ánh Hồng chẳng thỏa mãn chút nào, cô ta liền chơi đòn tâm lí khác với Hàn Băng:
- Haizzz… Đúng là người không có bố mẹ bên cạnh dạy dỗ… thật chẳng ra gì…
Cái giọng điệu của cô ta lúc này quả thực đáng ghét mà! Hàn Băng nghe tới đây không thể chịu được nữa! Ngay lúc đó, Dương Thiên Thiên từ cửa bước vào, hẳn là cậu đã nghe từ đầu đến cuối mọi chuyện xảy ra nãy giờ, đứng trước mặt La Án Hồng, chau mày:
- Cậu nói vậy là quá đáng rồi đó!
Hàn Băng thấy thế, ngồi xem thử. La Ánh Hồng vẫn vênh mặt nói:
- Tớ nói vậy không đúng à! Sao cậu lại bênh vực cho cô ta?
Không cần phải nghe thêm gì nữa, chuyện của Hàn Băng cần người khác giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-chi-minh-cau/78020/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.