Đi khám mắt về, kết quả nó thật là bất ngờ. Mấy tháng bận rộn quá, giờ mắt cô tăng độ thêm 0,5 rồi. Trước cận có 1,5 giờ là 2 độ cận. Mà trần đời chưa thấy ai cận như cô. Người ta cận cả hai mắt thì cô đây cận có 1 mắt, bên mắt trái. Thế thành ra đeo kính là một bên không độ, một bên 2 độ. Đeo một cặp kính cận, một bên dày một bên mỏng. Nhìn nó lạ lắm, thôi kệ vậy có thời gian thì đi chữa cận vậy.
Ở nhà sau buổi trưa ăn uống, cô về phòng ngủ một lúc. Ai mà ngờ khi chưa kịp đặt lưng xuống thì có tiếng chuông cửa vang lên. Linh Anh đành đứng dậy ra xem có chuyện gì bên ngoài. Mở cửa ra thấy một hộp quà với một tấm thiệp. Cầm tấm thiệp lên là biết ai gửi liền. Diệp Nhi nó gửi quà sang đây mà. Nay cũng là sinh nhật cô, bận quá quên mất ngày sinh của mình luôn. Mở hộp quà bên trong là một cái đầm ôm sát màu trắng. Có vẻ con bé này có ý đồ gì đó thì phải.
Nói có sai đâu mà, sâu bên trong nữa là tấm thiệp mời cưới. Hai tuần nữa Diệp Nhi với Nhật Hoàng cưới, gửi thiệp mời sang cho cô. Dress code của bữa tiệc cưới là màu trắng nên nó gửi sang một chiếc đầm trắng coi như quà mừng sinh nhật với là đồ để đi dự tiệc. Nhanh thật mới thế mà con bé nó đã lên xe hoa theo nhà chồng. Còn cô thì vẫn cô đơn lẻ bóng một mình. Bên ngoài kia biết bao chàng trai sẵn sàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931168/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.