Lúc sau chàng trai đó lên tiếng hỏi cô một số vấn đề chung chung. Kiểu như mới làm quen có gì thắc mắc thì hỏi thôi. Cậu ta hỏi gì thì cô trả lời đó, không quá dài dòng nhưng đầy đủ ý là được. Lúc cô đứng dậy ra về thì có kéo tay cô lại hỏi phương thức liên lạc. Cô chỉ cho add face thôi, xong xuôi thủ tục thì đứng dậy ra về.
Lượn qua những cửa hàng bánh ngọt, cô thấy hơi thèm đồ ngọt nên vào mua mấy cái về ăn. Con gái người ta thì kiêng đủ thứ như cay, ngọt...... vì sợ mụn nổi thì da không đẹp. Riêng Linh Anh thì không ăn được cay thôi, còn ngọt thì vẫn ăn nhưng ăn ở mức độ ít vừa phải. Ngọt ngào thì nếm trải trên vị giác thì nhiều rồi nhưng ngọt ngào thực tế thì không thấy ở đâu. Gia đình mang đến hương vị ngọt dịu của tình phụ mẫu, tình anh chị em. Bạn bè mang đến dư vị ngọt của cơn mưa mùa hè tuổi niên thiếu. Còn ngọt ngào của tình yêu thì không thấy đâu. Chưa kịp trải qua đã chia xa nhau, cách xa nhau mấy giờ bay nhưng đâu có biết.
Về đến nhà, cô cất bánh ngọt vào tủ lạnh rồi mở máy tính làm bài chút. Mai có bài cần phải nộp, giờ làm cái đã chứ không cũng dễ bị đánh giá kém lắm. Lúc này là 2h chiều rồi, Linh Anh ngồi làm bài tập một mạch từ lúc ý đến 6h tối. Vừa xong quay ra nhìn bầu trời thấy sẩm tối, cô không nghĩ là mình ngồi lâu vậy đâu. Đứng dậy giờ có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931163/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.