- Chắc hai người đang cùng chung một suy nghĩ là sao lại có thể làm được như vậy trong khi trường đang tổ chức mít tinh đúng không? Nhật Hoàng nhảy đâu ra nói.
- À ừm đúng rồi đó. Linh Anh trả lời.
- Thì lén chuồn đi mà. Đến gần cuối buổi mít tinh thì chạy ra mà. Không ai biết đâu. Yến Vi nói.
- Thế là lúc Diệp Nhi chạy ra là về lớp ý hả? Linh Anh quay sang nói với Diệp Nhi.
- Ừm đúng rồi đó. Diệp Nhi đáp lại bạn mình.
Linh Anh thì á khẩu luôn, lũ bạn mình cũng chơi lớn thật chứ. May là không bị phát hiện chứ không là toang cả lũ với nhau. Cô chủ nhiệm cũng ở lớp từ bao giờ, chắc cô tiếp tay cho mấy đứa này để không bị phát hiện đây mà. Thôi các bạn cũng có lòng thì mình cũng phải nhận chứ. Buổi liên hoan hôm ý ngập tràn niềm vui khôn xiết.
Cuối buổi thì thu dọn hơi mệt, ráng thu dọn gọn gàng sạch sẽ rồi về nhà. Linh Anh đợi Diệp Nhi cất dọn một số thứ nữa rồi cùng đi về. Thân nhau từ bé, chỉ mất có mấy năm xa cách không nhớ gì về nhau thôi chứ. Đến cấp ba học cùng nhau, tìm hiểu mới biết là quen nhau từ bé, thân đến cái nỗi mà ở nhà người ta như nhà mình.
Trong lúc đợi, Hoa Vân có đi qua chỗ cô. Lần này không phải đôi mắt hình viên đạn nữa mà tràn ngập sự thù hằn rồi. Tiếc là giờ không có làm gì được cô vì giờ vẫn còn người ở lớp, hơn nữa còn là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931152/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.