Mỗi cuốn sách như một con thuyền đưa cô đến một bến bờ khác. Một nơi sinh động, hấp dẫn với biết bao điều mới mẻ. Với một con người mê sách như cô, nó thực sự rất thú vị. Khi đọc những cuốn trinh thám, Linh Anh cảm thấy như được chứng kiến hết mọi việc từ nơi xảy ra sự việc đến lúc phá án vậy. Lúc đau đầu suy nghĩ vì những điều chưa hợp lí, lúc hồi hộp căng thẳng những giây phút nghẹn thở. Nói chung khi đọc sách, cô như hòa vào theo cuốn sách, có những trải nghiệm lạ thường nhưng cũng rất hữu ích và vui vẻ.
Đang đắm chìm vào thế giới của sách thì Diệp Nhi đập vào vai cô một cái khiến cô giật mình thoát khỏi thế giới kia. Vẫn hay nói có tật thì giật mình chứ Linh Anh thì không như vậy. Lắm khi đang ngồi một mình yên tĩnh, chăm chú đọc sách thì có người đi vào nói hay làm gì đụng đến cô là sẽ giật mình. Cảm giác đang bình thường mà bị giật mình đột ngột thì tim suýt rớt ra ngoài. Tính như vậy ra ngoài là rất dễ bị hiểu lầm. Nhạy cảm với mọi thứ xung quanh cũng khổ tâm.
- Làm gì mà cậu giật mình dữ vậy? Hay lại có chuyện gì sao. Diệp Nhi hỏi khi thấy cô phản ứng dữ dội như vậy.
- Không hẳn là vậy. Đó là tính thường ngày của mình thôi. Không có gì đâu. Linh Anh xua tay nói.
- Ồ, vậy hả. Mình tưởng cậu có chuyện gì nghiêm trọng lắm nên mới phản ứng như nãy.
- Không sao đâu mà. Cậu ấy luyện xong rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931145/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.