“ Chị này cảm giác bị thứ gì đó trói buộc nó thật khó chịu phải không? “ – Nguyên Minh hỏi cô.
“ Nó thực sự khó chịu nơi đáy lòng. Tất cả vấn đề trong cuộc sống mà trói buộc cũng rất khó. “ – Cô trả lời rồi lại nghĩ về cái hôn ước đó.
“ Ha, vậy hôn ước cũng khó chịu thật chứ. Em không muốn nó chút nào, lòi nó ra là rơi ra biết bao bao vấn đề rắc rối. “ – Cậu lúc này đang rối bời quá nhiều, lòng nặng trĩu khó diễn tả.
“ Đúng là có hôn ước sẽ lòi ra biết bao vấn đề mà cũng khó xử lắm. “ – Vấn vương trong lòng giờ đây được nói thành lời.
“ Em đang ước không có cái hôn ước này. Thật là bực quá đi mất thôi. “ – Nguyên Minh vò đầu bứt tai, quả thực cậu đang rất khó chịu, muốn xé nát tan cái hôn ước này đi.
“ Giờ thì em phải xem vị hôn thê của em là ai nữa. Không đến được với nhau cũng mệt mỏi ra phết. Như mấy người bạn chị ý. “ – Linh Anh ngửa mặt nhìn bầu trời không một ánh sao như thể đã che lấp đi con đường tình duyên của cô, không chút ánh sáng.
“ Ai cơ chị? “ – Cậu bật hỏi lại cô, không ngờ mấy anh chị lại giống như mình nghĩa họ thoải mái lựa chọn. Ai mà ngờ hoàn cảnh tương tự như nhau ghê.
“ Em nhớ cái cậu mặt nhìn lạnh lạnh đó không? Là cậu ta đó. “ – Linh Anh không chắc là em mình có biết tên hay không nữa, đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931130/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.