“ Dùng piano cũng được nhưng lâu rồi tao không chơi nữa. Để tao lấy lại cảm giác cái đã. “ – Tuấn Duy đứng ở cửa nói rồi bước vào. Quả thật là cũng lâu rồi anh chưa đụng vào piano, giờ cần tìm lại cảm giác khi chơi piano. Anh tùy tiện lấy một bản nhạc trên giá bản nhạc của piano. Khi mọi thứ đã sẵn sàng, anh bình tĩnh lấy hơi rồi đặt tay để lên phím đàn.
Một tiếng nhạc du dương nhẹ nhàng mà sâu lắng vang lên. Linh Anh không thạo mấy bản nhạc thường dùng cho piano nên cô không biết đây là bản gì. Diệp Nhi và Nhật Hoàng cũng từng học qua nên họ biết đây là bản gì. Rondo a La Turka (từ Sonata cho Piano trong A Major; K. 331). Một bản nhạc nổi tiếng của Mozart. Bản nhạc có sự mở đầu nhẹ nhàng và kết thúc một cách thú vị, tuyệt vời với người nghe.
Ba người dường như bị cuốn vào bản nhạc. Cho đến khi tiếng nhạc kết thúc và Tuấn Duy lên tiếng thì ba người họ mới chợt về hiện thực.
“ Lâu rồi không chơi mà sao lại chơi như ngày nào cũng tập vậy. “ – Nhật Hoàng nửa thật nửa đùa hỏi.
“ Trước có tập nhiều cho đến cấp 2 là 4 năm trở lại đây tao không chơi nữa thật. Nhưng không phải là quên hết hoàn toàn. “ – Tuấn Duy đứng dậy rời khỏi chiếc đàn.
“ Giờ chọn bài gì mới quan trọng cơ. Không phù hợp với đàn cũng mệt lắm. “ – Diệp Nhi nói.
“ Linh Anh, cậu tính chọn bài nào? “ – Nhật Hoàng quay sang cô hỏi.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931105/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.