“ Đến khi nào có hai đứa bay yêu nhau thì tụi tao công khai. “ – Diệp Nhi cười nói.
“ Mày đang nói ai vậy? “ – Tuấn Duy hỏi.
“ Đương nhiên là tao nói mày với Linh Anh rồi. “ – Diệp Nhi vừa trả lời vừa nén cười.
“ Ủa, tớ thì liên quan gì đến chuyện này đâu. “ – Linh Anh ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì.
“ Rất có liên quan luôn đó nha. “ – Nhật Hoàng vừa nói vừa đánh mắt nhìn sang Tuấn Duy khiến cô càng thêm khó hiểu. Mình thì liên quan gì đến Tuấn Duy, muốn tránh không được mà hai người này còn nói liên quan là sao.
“ Chúng mày lại tào lao cái gì thế. Còn cái ánh mắt nữa. “ – Tuấn Duy dường nhưng cũng chưa hiểu gì.
“ Thôi bạn ơi, không phải che dấu làm gì. Mày làm gì, nghĩ gì mày biết. Bọn tao chỉ phán đoán vậy thôi. “ – Nhật Hoàng nói xong rồi nhìn Diệp Nhi. Hai đứa nó cười như đó là chuyện hài vậy. Hai con người kia có vẻ vẫn chưa hiểu chuyện gì.
Trong khi hai đứa kia vẫn cười thì hai người mỗi người có một ý nghĩ riêng. Tuấn Duy thấy mình dạo này có vẻ lạ. Lúc trước thì khá ghét con gái trừ người thân gia đình ra thì anh không gần một đứa con gái nào. Vậy mà giờ lại có thể bảo vệ một người mà mới tiếp xúc lần đầu. Có phải anh bị điên rồi không. Trước giờ ghét là vậy mà hiện tại lại có cảm giác với một người mới gặp.
Linh Anh ngẫm lại, dù không tiếp xúc lâu nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931103/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.