Giờ đối với Hoa Vân, cô chỉ mong muốn rằng Tuấn Duy có thể hiểu được lòng cô. Nhưng có lẽ dù anh có hiểu thì cảm xúc trong anh với Hoa Vân không hề thay đổi. Hai người chưa chịu hiểu cho nhau, chưa nói chuyện đàng hoàng với nhau một lần. Nếu anh chịu nói chuyện từ tốn với cô thì mọi thứ không đến mức này.
Hoa Vân cũng từng rất ngây thơ, dịu dàng đấy chứ. Vì một người con trai mà cô phải thay đổi tất cả để níu giữ họ bên cạnh. Nói đến đây không phải bênh Hoa Vân, trách Tuấn Duy cả. Họ tự mang lại những tổn thương vô hình cho nhau mà không hay biết.
Linh Anh và Diệp Nhi cũng ăn nhẹ ở canteen vừa xong. Hai người họ đi dạo bộ quanh trường, vừa đi vừa nói chuyện không ngớt. Diệp Nhi hỏi Linh Anh về chuyện sáng nay
“ Chuyện sáng nay cậu nghĩ như thế nào? “
“ Không phải tớ cũng nói rồi hay sao. Tớ không quan tâm lắm với cả tớ với Tuấn Duy đâu là gì. Hôm qua cậu ta làm vậy chắc theo cảm tính mà thôi. “ – Linh Anh trả lời.
“ Có thể cậu không quan tâm nhưng sau này sẽ khác đấy. Hoa Vân không phải một con người đơn giản đâu. “ – Diệp Nhi thở dài lo lắng cho bạn mình. Hơn ai hết cô hiểu rằng cứ dính đến Tuấn Duy thì nó rất rắc rối, ngay cả cô cũng không mấy khi quá gần thằng bạn dù cả hai đều rất thân thiết từ lâu.
Dư âm của ngày hôm qua chưa tàn. Có mấy học sinh nữ đi đến gần Linh Anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/242295/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.