“ Sao không đuổi cô ta về mà để cô ta phá tung nhà lên như thế? “ – Anh hỏi với tông giọng có phần sắc lạnh.
“ Dạ do có bà chủ hậu thuẫn nên cô ấy mới có thể làm như vậy. “ – Người lái xe trả lời nhưng vẫn cảm thấy lạnh lạnh phía sau.
Anh dường như quá quen với việc này nhưng không chấp nhận được việc Nguyệt Hoa Vân ( cô bạn hoa khôi mà Diệp Nhi nói đến ở chương thứ hai) tự do ra vào nhà mình như thế. Cho dù có là ai đi nữa anh cũng không tài nào đồng ý cái việc tự do đi lại như nhà mình ở nhà người khác như vậy.
Tâm trạng vốn đang rất tốt mà lại bị Nguyệt Hoa Vân phá đi. Trong đầu anh giờ chỉ muốn về nhà thật nhanh để tra hỏi cho rõ chuyện này. Xe vừa đỗ đến cổng nhà, anh đã mở cửa chạy nhanh vào nhà xem như thế nào. Mở cửa bước vào thấy mẹ mình với Hoa Vân đang ngồi nói chuyện.
Mẹ anh thấy anh về liền bảo anh ngồi xuống nói chuyện. Anh cũng không có ý định cãi lại đành ngồi xuống coi tình hình thế nào
“ Câu đi đâu mà giờ cậu mới về vậy? Mình lo lắng cho cậu lắm đó. “ – Hoa Vân nhỏ nhẹ hỏi anh.
“ Tôi đi đâu, làm gì phải báo cáo với cô sao. “ – Tuấn Duy nói mang theo ánh mắt sắc lạnh.
“ Không mình không có ý đó. Chỉ là thấy hôm nay cậu về muộn nên hỏi chút thôi. “ – Hoa Vân thấy cái ánh nhìn sắc lạnh đó mà sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/242287/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.