Linh Anh gật đầu thay cho câu trả lời. Cô đưa tay ra giúp Nhật Hoàng đứng lên sau cú đá của Diệp Nhi.
“ Chào cậu nha! Mình tên là Linh Anh, học cùng lớp với cậu. Hi vọng chúng ta cùng học tập vui vẻ. “ – Linh Anh cười nói giới thiệu bản thân với Nhật Hoàng.
Cậu cười đáp lại người con gái dễ thương này. Giọng nói nhẹ nhàng, ngọt ngào như vậy bảo sao Tuấn Duy nhìn chăm chú và có gương mặt sát khí khi cậu nói cô ấy có bạn trai chưa nhỉ. Nhật Hoàng đánh mắt sang chỗ thằng bạn thân ám hiệu là cô gái này được đấy, mày mà không cất nhanh thì thằng khác nó cuỗm mất đừng kêu.
Tuấn Duy thấy ánh mắt của thằng bạn, hiểu những gì nó đang ám hiệu nhưng anh và cô còn chưa nói chuyện với nhau câu nào sao mà giữ cô trong tay được. Diệp Nhi nhìn hai người con trai đánh mắt với nhau mà hiểu được phần nào. Cô đã quá quen với cái kiểu ám hiệu bằng ánh mắt của hai con người này rồi. Cô quay sang hỏi Linh Anh:
“ Hai người đã nói chuyện với nhau câu nào chưa? “
“ Sao cậu lại hỏi thế? Thực ra dù ngồi cùng bàn nhưng chưa nói được với nhau câu nào. Phần vì do thấy cậu ấy có vẻ không thích nói chuyện với người khác ý. Còn lại chắc do tớ ngại nói chuyện thôi. “ – Linh Anh trả lời.
Diệp Nhi thấy vậy liền khẽ nói nhỏ gì đó với Nhật Hoàng. Cậu nghe xong liền hỏi lại:
“ Thế với tính cách của thằng Duy, mày nghĩ nó có chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/242285/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.