Từ trên xe nhảy xuốnh, hai người lăn lộn vài vòng trên bụi cỏ. Dưới bụi cây toàn gai nên hai người rất dễ bị đâm trúng. Kì Lân thì không hề hấn gì với mấy vết xước này. Còn Diệp Nhi, da cô vốn mỏng, bị gai đâm trúng liền chảy máu. Hơn nữa bị lăn vài vòng vết thương bị súng bắn trên bả vai rách ra làm cô đau gần chết. Gương mặt vì mất máu mà trở nên xanh xao, mồ hôi đầy mặt, môi trắng bệnh. Cô gần như không thể mở nổi mắt ra được nữa, ý thức dần mất đi
Diệp Nhi bây giờ đang trong tư thế nằm trên người Kì Lân. Kì Lân thấy quái lạ sao người Diệp Nhi lại lạnh và nhiều mồ hôi vậy. Anh lay lay cô
- Diệp Nhi...an toàn rồi, dậy đi
Lay lay cô vài cái nhưng vẫn thấy cô không động tĩnh gì. Anh hốt hoảng lật người cô dậy nhưng thấy cô đã bất động. Tim anh như bị bóp lại khi thấy trên bàn tay mình có máu, trên áo của Diệp Nhi có một lỗ thủng trên vai. Chính là do vết đạn bắn, mà vết thương lại không ngừng chảy máu
- Tiểu Diệp...mau tỉnh lại... Tiểu Diệp à....
Không khống chế được cảm xúc, vài giọt nước mắt đã lăn trên má anh. Trong cuộc đời này anh chưa từng rơi một giọt nước mắt nào từ ai. Mà cô là người đầu tiên khiến cho anh phải rơi nước mắt. Điều đó chứng tỏ cô quan trọng với anh chừng nào
Anh cố gắng bình tĩnh lại tìm cách cứu cô. Bây giờ đang trong một khu rừng rậm, rất rộng. Trên người lại không mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ben-anh/3929147/chuong-38-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.