Trong lúc nghi ngơi họ tranh thủ nói chuyện phiếm với nhau một chút. Mỹ Mỹ bỗng nhiên hỏi :
"Tiểu Hy vậy còn tiết mục riêng của cậu thì cậu đã chuẩn bị chưa? Đừng nói với mình là cậu chỉ tập chung cho tiết mục chung mà quên đi tiết mục của riêng cậu nha. Cậu phải chuẩn bị thêm hai tiết mục nữa đó. "
" Không sao mình có chuẩn bị thêm một tiết mục của mình rồi. "
" Một thôi sao. Cậu vào vòng trong nữa sẽ như thế nào ?"
" Chắc gì mình đã được vào vòng trong mà. Mà nếu có vào thì tùy cơ ứng biến thôi. Không sao đâu. "
"Vậy tiết mục của cậu chuẩn bị là gì zọ có thể cho tụi mình xem được không ?"
"Được chứ. "
" Phượng Minh nhà cậu có đàn thập lục không vậy. "
"Oa. A Minh cậu cũng chơi được đàn đó sao ? Cậu giỏi thật đó. "
" Không có. Cái đó mình không biết. Đàn đó là của bà mình khi còn trẻ. "
" Đàn đó ở trên lầu, các cậu Lên đây đi. "
Đây là căn phòng để đồ của bà cậu khi còn trẻ. Sau khi bà ấy không còn nữa ôn của cậu đem sắp gọn để vào một phòng. Khi nào ông nhớ đến bà ấy thì có thể vào ngồi.
Căn phòng vẫn sạch đẹp không có chút bụi bẩn nào. Đây cũng là căn nhà mà bà ấy thích nhất. Trước kia gia đình cậu cũng đều sống ở đây.
Nhưng khi bà ấy qua đời thì mọi người mới chuyển đến căn nhà mà họ đang ở hiện giờ. Họ muốn chuyển đi để muốn ông cụ khuây khỏa không bị buồn rầu suốt ngày.
"Tiểu Hy vậy là tiết mục của cậu chuẩn bị là đàn sao. "
" Không những đàn mà mình còn hát. "
" Vậy cậu hát bài gì ?"
" Bài ' Sứ Thanh Hoa ' đó . Cậu biết bài đó không?"
" Mình từng nghe qua rồi."
"Tại sao cậu lại chọn bài đó. "
"Đơn giản là mình thấy nó hay và khá là có ý nghĩa. "
" Giờ mình bắt đầu nha. "
"Cậu bắt đầu đi."
Sau đó cô bắt đầu nhắm mắt lại tay đàn, miệng hát. Giọng hát cất lên khiến ba người phải im lặng để lắng nghe.
..spd.
..sf sfd..
Phác họa Thanh Hoa lên gấm, nét bút nhạt dần đi
Vẽ phác hoa mẫu đơn lên thân bình, giống như nàng vừa trang điểm
Hương thơm gỗ len lỏi qua cửa sổ, ta thấu hiểu cả nỗi tâm sự
Nét bút vội trên giấy lúc này chợt đứt đoạn
Bức họa mỹ nữ phủ men ẩn giấu bao nét duyên
Nàng nở nụ cười thản nhiên, như một nụ hoa mới chớm nở
Vẻ đẹp của nàng lan tỏa
Đi tới nơi ta không thể tới
Trời xanh đợi cơn mưa phùn, còn ta thì đợi nàng
Khói bếp nghi ngút, cách sông hàng ngàn dặm
spd.
... spó ....
Mọi người say mê hát theo điệu nhạc của cô. Khi cô hát xong mọi người đồng loạt vỗ tay cổ vũ.
" Tiểu Hy cậu hát hay quá đó nha. "
" Cậu đàn cũng giỏi nữa. "
" Các cậu thấy thế nào, ổn không ?
" Tụi mình thấy quá ok luôn ấy chứ, phải không A Minh ?"
Phượng Minh Nghe vậy chỉ cười nhẹ rồi gật đầu. Thấy vậy Nhất Hy cũng nhìn và cười lại, mắt cô thành hình trăng lưỡi liềm úp ngược.
"Nào A Nhuận không ghẹo bạn. Đùa vậy thôi chứ mình thấy được nha. "
" Chắc chắn với đà này cậu sẽ được vào vòng trong. "
Sau thời gian chăm chỉ luyện tập thì ngày ấy cũng đã đến.
Lần đầu tiên phải biểu diễn đứng trước mọi người như vậy kể từ khi về nước cô có chút căng thẳng.
Ớ dưới Mỹ Mỹ và Lương Nhuận đã nhận được Nhất Hy đang căng thẳng ở trên sân khấu họ liền gọi tên cô để cổ vũ, thấy hai người cổ vũ lớp cô cũng gọi tên cô lên.
" NHẤT HY. CỐ LÊN NHÉ !"
Trên đây Phượng Minh cũng nhận ra sự khác lạ liền hỏi cô có phải căng thẳng rồi không.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]