Liều mạng sống chết, chỉ trong khoảng khắc.
Thần niệm Dương Kỳ tụ tập một cụm, đối đầu với Chúa tể Kiếm Đạo, đây là hành vi cực kỳ nguy hiểm. Nhưng mà Chúa tể Kiếm Đạo đã bị thương, hơn nữa là hai lần liên tục, tu vi Dương Kỳ tăng vọt, nhắm trúng cơ hội của lần này.
Hơn nữa, đây cũng là cơ hội duy nhất để hắn hàng phục Chúa tể Kiếm Đạo. Bằng không thì dù là mượn thú Cô Lỗ áp chế Chúa tể Kiếm Đạo, tối đa cũng chỉ phong ấn đối phương vĩnh hằng, muốn hàng phục thì quá khó.
Còn bây giờ thì hoàn toàn khác.
Linh hồn giao đấu, Chúa tể Kiếm Đạo thất bại thì có nghĩa là hắn chân chính sụp đổ, không thể nổi lên được, rơi xuống thành nô lệ của Dương Kỳ.
Một thanh thần kiếm cứ không ngừng chấn động trong thần điện Thanh Đồng, bên trên có khi hiện ra hơi thở Thần tượng vương, có khi như biến thành hang đá Đại Mộ.
Đây là chiến đấu trong tinh thần của Dương Kỳ, không thành công liền thành nhân.
Loại chiến đấu này, hai bên đều là được ăn cả ngã về không.
- Tiểu tử giỏi lắm.
Chúa tể Kiếm Đạo gầm lên:
- Khôn ngờ ngươi cũng tàn nhẫn như ta, không hổ là hạng người kiêu hùng. Xem ra là ta coi thường ngươi, nhưng mà ngươi đấu ý chí với ta, đúng là quá tự tin. Một người tự tin là điều tốt, nhưng quá đáng thì lại là chuyện xấu.
- Đừng nói thừa, Chúa tể Kiếm Đạo, lần này chúng ta chân chính chiến đấu linh hồn, vậy thì tới đây! Thiên đường viễn cổ, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vuong/1780367/chuong-1515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.