Giờ này khắc này Dương Kỳ đứng ở phía trên này chính là điểm cao của thần giới. Toàn thân hắn đều ở vào một loại trạng thái ngộ đạo, tinh thần lóe lên, tư duy dao động, các loại tư duy xuất hiện vận chuyển hoàn mỹ. Một ý niệm tỏa ra, bao bọc thần giới mênh mông rộng lớn. Đến cuối cùng, tốc độ lóe lên gần như đạt tới cảnh giới vĩ đại một ý niệm sinh diệt thần giới.
Bên trong Thiên đường viễn cổ, bất kỳ chỗ nào đều có thể nhìn xuống thần giới.
Cũng không biết chúa tể vĩ đại làm thế nào chế tạo ra, làm thế nào ở sâu trong nhiều điểm vũ trụ không gian tìm được một ban công cao cao như vậy.
Hoặc là, ở trong kết cấu vũ trụ đa nguyên của thần giới, căn bản không tồn tại một điểm cao. Nhưng là chúa tể vô thượng dùng thần lực vĩ đại mạnh mẽ chế tạo ra một điểm cao. Cũng có lẽ vị trí của Thiên đường viễn cổ hiện tại đã không phải ở trong thần giới.
Bởi vì ở bên trong thần giới căn bản nhìn không rõ diện mạo thực của thần giới.
- Không nhìn thấy diện mạo thực thần giới, chỉ vì thân ở trong thần giới.
Dương Kỳ biết, chỉ cần mình ngày nào còn ở thần giới là ngày đó không thể thấy rõ diện mạo thực của thần giới. Mà tu vi của hắn căn bản không thể nhảy vọt ra khỏi thần giới.
Cho dù là hiện tại hắn cũng chỉ có thể nhìn một bộ phận thần giới, rất nhiều bộ phận khác bao phủ trong tầng tầng cổ hỗn độn. Bên ngoài thần giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vuong/1780360/chuong-1508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.